Khi nghe La Phượng nói vậy, hai người nọ liền hóa đá trong vài giây.
Tuyết Nhi lúng túng nắm chặt vạt áo hơi thấp đầu xuống, còn Trương Minh Quân cũng bối rối tới mức anh đảo mắt nhìn đi chỗ khác, mặc dù vẫn cố gắng giữ vẻ bình tĩnh nhưng rốt cuộc vẫn không thành công.
La Phượng biết rằng mình nói vậy đã khiến hai đứa cháu trở nên ngại ngùng sâu sắc, bà bật cười, song cũng động viên nói: “Hai đứa không nhất thiết phải có con bây giờ, khi nào cảm thấy nên có thì hãy có, bà không bắt ép hai đứa được đâu.”
Tuyết Nhi ngước mắt lên nhìn bà, cô mím môi không biết phải nói gì hơn. Từ trước tới giờ mong muốn của bà là có chắt để bế bồng, nhưng với mối quan hệ giữa cô và anh hiện tại chỉ là hôn nhân hợp đồng mà thôi.
Mặc dù là vợ chồng hợp pháp theo pháp luật, cô có yêu anh, nhưng anh có lẽ thì không. Cùng lắm chỉ là phối hợp diễn theo cô mà thôi.
Khi cô đang không biết phải mở miệng nói với bà như thế nào thì Trương Minh Quân đã lên tiếng trước: “Bọn con không hứa trước được, nhưng trong tương lai chắc chắn sẽ có ạ.”
Tuyết Nhi ngơ ngẩn nhìn anh, trong phút chốc cô không tin được người nói ra câu này lại chính là anh.
Từ bao giờ anh muốn mở miệng ra nói loại chuyện này thế? Không phải là cô nên nói câu này mới đúng hay sao?
Cô rất nhanh chóng hiểu ý của anh, liền phối hợp phù họa theo anh, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-tuyet-lap-lanh/3573095/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.