Sau kỳ nghỉ hè đáng nhớ ấy, tôi lại phải quay về với trường học. Trường cấp Hai của tôi cũng gần nhà, chỉ xa hơn trường cấp Một có vài chục bước chân. Năm cuối cùng ở Tiểu Học, tôi bị nhiễm sở thích đọc truyện của chị Nhã. Chị vẫn thường bớt một chút tiền ăn sáng để thuê truyện tranh về đọc, còn tôi thì chỉ việc đọc ké. Lên cấp Hai, ngoài những cuốn truyện của chị Nhã, tôi còn đến thư viện trường để mượn thêm.
Thư viện trường tôi rất nhỏ và chật chội. Những kệ sách tróc sơn và rỉ sét đặt san sát nhau, chừa lại những lối đi chật hẹp chỉ đủ cho một đứa gầy như tôi lách qua. Trên những cái kệ ấy được chất đầy những cuốn sách đã ố vàng, vài cuốn thì bị rách gáy, và không có thứ gì còn mới hay nguyên vẹn. Chúng cũng không được sắp xếp theo một thứ tự nào cả, điều đó khiến tôi thường mất rất nhiều thời gian để đi tìm thứ mình muốn. Đôi khi, tôi cũng đọc vài cuốn về khoa học hay lịch sử, nhưng chúng chẳng đọng lại được mấy trong ký ức. Truyện tranh là tất cả những gì tôi thích khi đó. Tôi tìm thấy có nhiều bộ truyện mà tôi hay đọc trên những giá sách ấy, nhưng mỗi bộ chỉ có một ít tập riêng lẻ, và còn hay bị rách vài trang nữa. "Sao trên đời lại có đứa thiếu ý thức đến vậy!" - Tôi chửi thầm những đứa đã xé đi trang truyện của mình, rồi cố suy nghĩ xem điều gì sẽ xảy ra trong cái đoạn bị mất đó.
Một buổi chiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-tuong-vy-mua-ha/2546094/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.