11 giờ khuya, chiếc xe hơi màu đen sang trọng, dừng trước một ngôi nhà nhỏ. Ngôi nhà có tông màu chủ đạo là màu trắng, mái nhà được phủ lên một màu nâu sẫm, nằm gói gọn một góc nhỏ phía cuối con đường.
Trước nhà là cổng hoa thủy tiên, đang khép mình ngủ say dưới bầu trời đầy sao. Ngôi nhà tuy nhỏ nhắn nhưng lại tràn đầy sức sống trước mắt Thanh Phong, là nhà của Kỳ An.
Thanh Phong đỡ Kỳ An đi đến trước cửa nhà, còn Ngọc Lam thì lục tìm chìa khóa nhà của cậu, tìm mãi mới mở được cửa để đưa cậu vào trong nhà.
Thanh Phong đỡ cậu nằm xuống giường, tiện thể tháo giày ra rồi kéo chăn đắp lên người cậu. Khi Thanh Phong vừa định quay người rời đi thì Kỳ An nắm chặt lấy tay của Thanh Phong, môi cậu mấp máy như đang nói điều gì đó.
Thanh Phong cũng không vội gỡ tay của cậu ra, đứng nhìn cậu một lúc thì nhìn thấy nước mắt Kỳ An đang lăn dài trên mi mắt, kèm theo đó là những tiếng nấc nhẹ nơi cổ họng.
Cậu vừa khóc, miệng lại vừa lẩm nhẩm tên của Đăng Khoa, cứ như thế cậu lại càng khóc to hơn nữa nhưng tay cậu vẫn cứ nắm chặt tay của Thanh Phong.
Lúc này Ngọc Lam đứng ngoài cửa phòng cũng đã nhìn thấy hết mọi chuyện từ đầu, cô chỉ biết lắc đầu thở dài. Thanh Phong nhìn Kỳ An khóc nức nở như vậy cũng không biết phải làm gì, chỉ có thể đứng yên bên giường, một tay để Kỳ An nắm, tay còn lại cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-tu-dang-tieu-oa-oa/2803892/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.