Hữu Huyên sinh ra nhưng không nhận được tình yêu của ba mà chỉ là trách nhiệm. Khi đang mang thai là lúc mẹ cô phát hiện ra chồng ngoại tình với người phụ nữ khác và cũng đang mang trong mình giọt máu của ông. Vì yêu lại chẳng thể dứt khoát ly hôn với người bội tình. 6 tuổi, Hữu Huyên đã cảm nhận được sự rạn nứt của ba và mẹ, cô hết lòng làm ba vui chỉ để có thể giữ bước chân ông lại căn nhà nhỏ, để mang ông về bên mẹ, bên gia đình. Nhưng đôi tay cô nhỏ bé quá làm sao giữ được khi ông không yêu mẹ cô và muốn rời xa ánh đèn này để về bên ngôi nhà mới.
Cô tự tạo cho mình vỏ bọc lạnh lùng cao ngạo đến đáng ghét. Nhưng ai có thể nhìn thấy nỗi bất an, đau thương ngập tràn trong lòng, sự uất ức phẫn nộ khi sống với gia đình mới của ba. Cô là mảnh ghép không ai cần. Chỉ có 1 người luôn bên cô, nói chuyện cùng cô, khiến cô cười và lau nước mắt cho cô. Nam chính Lệ Bình đã dùng thời gian, sự yêu thương bao dung trong kiên nhẫn để mở rộng trái tim cô. Vào đêm giáng sinh năm ấy khi nhìn thấy cô ngoài ô cửa sổ nhìn vào nhà bằng ánh mắt chua xót, tang thương, đau đớn ấy, tim anh cũng đã vỡ vụn...
Sau bao năm chờ đợi, anh và cô bên nhau. Nhưng sóng gió mới chỉ bắt đầu khi em cùng cha khác mẹ Hựu Đình của cô cũng thích anh lâu rồi. Ba và mẹ kế tạo áp lực muốn cô từ bỏ. Và khủng khiếp hơn khi cô phát hiện ra mình bị di truyền bệnh ung thư của mẹ. Phẫn nộ, uất ức, đau đớn và hơn hết là sự sợ hãi đến tuyệt vọng đã khiến cô nói những lời không nên nói khiến anh nghe được và quyết tâm rời xa cô.