Có câu nói không sai, bão noãn tư dâm1.
(1 Lúc ăn no mặc ấm thì trong lòng nảy sinh dâm dục :v :v)
Bây giờ taăn uống no đủ, đối với cơ thểÔn Diễn có vài phần thèm thuồng. Tuy nói Ôn Diễn ở trong phủ ta, nhưng hai ta không chung phòng. Ta cũng từng ngạingùng mở miệng nói với Ôn Diễn, nè Cảnh Nhuận, chúng ta khó màđi đếnngày hôm nay, cũng phải nên đốt củi bốc lửa chứ…
Lời này của ta nói không nên lời.
Ta khôngbiết rốt cuộc là Ôn Diễn nghĩ gì, mỗi một lần hai ta gần gũi lau súngcướp cò thì đến cuối hắn lại rất tỉnh táo đè nén dục vọng lại. Dường như hắn đang do dự, nhưng ta không rõ rốt cuộc thì hắn do dự điều gì.
Đến năm sau, ta với Ôn Diễn vẫn rất trong sáng, khiến lòng ta buồn rầu. Ta vốn địnhviết thư hỏi Quán Quán nên làm thế nào, nhưng rồi lại đảo mắt nghĩ, đợiQuán Quán hồi âm thì không biết phải chờ đến khi nào, thế là bèn thôi.
Mà ta với Quán Quán của nhiên là tâm hữu linh tê, đêm qua ta vừa nghĩ đến Quán Quán, hôm nay đã gặp được nàng.
Quán Quánvới Giang Hằng đều có dáng vẻ phong trần mệt mỏi, ta vội sai thị nữ sắpxếp tẩy trần cho hai người họ. Quán Quán vừa thấy ta thì hai mắt lập tức rưng rưng, “Thường Ninh, ngươi vất vả rồi.”
Ta vừa nghe đã biết vì sao Quán Quán đến đây.
Trước đó taluôn bận chuyện Liễu Dự, nên chưa từng viết thư nói rõ sự tình ngócngách cho Quán Quán hay. Chắc hẳn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-trung-hoan/2199231/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.