Đám đàn em chạy về báo lại với đại ca mình là có người giúp họ. Tên đại ca nghe vậy cũng khá ngạc nhiên, có người lợi hại như vậy sao?
Tuy lúc đầu hắn không tin lắm, nhưng khi thấy vết thương là những cánh hoa để lại. Hắn hơi nghi hoặc?
Chỉ là những vật như vậy, mà cũng gây ra chết người sao? Là người như thế nào cơ chứ.
“Nghe cậu kể thì tôi lại nghĩ đến một người”.
“Ai”.
“Ảnh? Nhưng mất tích cách đây hai năm rồi, có người nói Ảnh đã chết”.
“Ảnh?”. Tên đại ca có nghe nói về người này. Chuyên giết người dùng dao, ám khí và phi tiêu.
Là Ảnh thật sao? Sao lại có mặt tại nơi này được chứ?
Hay có người mạo danh? Dù sao thì danh tiếng Ảnh cũng rất bí ẩn. Không thể hiểu cũng như hình thấy càng không thể xen vào bất cứ việc nào mà Ảnh muốn.
Nhưng…hắn vẫn muốn đi đến đó xem sao?
Thế là tên đại ca kéo theo một đám đàn em thân thủ tốt đi đến quán bánh đó.
Khi hắn đến, chỉ nhìn thấy một chiếc bàn nhỏ, trên đó còn có một bình trà và hai chiếc ly.
Đợi hắn đến sao?
Cũng khá hay thật. Không sợ chết hay là tự cao tự đại tin vào thân thủ của mình đây chứ?
Hắn hơi ngạc nhiên.
“Mời”. Tuyết Thanh bất ngờ xuất hiện, đám người đó liền giơ súng về phía cô.
Tuyết Thanh lại cười. Cô vun tay một cái, thì xuất hiện hai mũi phi tiêu.
“Đợi anh lâu rồi. Anh Vọng, mời”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-trong-mong-ca-doi-vi-em/2615162/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.