Rột rột
Tuyết Thanh ngồi ở một quán trà sữa, trên tay còn cầm một ly trà trân châu.
Ngon quá.
Hút thêm miếng nữa.
Chà.
Thích thật, này ngon quá về nhà phải bảo anh mua cho mình trà sữa mới được, thơm thơm béo béo.
“Hôm nay em về đó”. Tuyết Thanh gửi cho anh một tin nhắn. “Không được đánh hay mắng em”.
“Anh đợi em ở nhà”. Anh cười. “Không đánh không mắng”.
“Chuẩn bị giúp anh Từ tìm người đi. Tôi không đi được đâu, tôi đi ở nhà đợi vợ tôi về”.
“Được”. Từ Khiêm không phản đối, nếu không tra được An An bị bắt đến đây, anh cũng không đi tìm đến Minh Hoàng Lễ làm gì.
....
Giữa lúc anh định đi vào nhà thì nhận được tin mới. “Hình như vợ của anh Từ bị bắt, em đi giúp một tay mới được, em về muộn nhé”.
Minh Hoàng Lễ chỉ muốn bóp chết cô mà thôi, lại xen vào chuyện của thiên hạ. Ai mượn vậy chứ!
Đúng là anh cưng quá rồi nên không biết cái gì nữa. Anh mà tìm được xem coi anh có đánh chết cô không chứ.
“Vợ cậu, tốt nhất đừng có việc gì”. Minh Hoàng Lễ cảm thấy hai người họ đến chẳng có việc gì tốt cả. Gây chuyện là giỏi.
“Chuẩn bị người, đi tìm phu nhân về”. Anh nói với Thanh Phong.
“Rõ”.
....
Tuyết Thanh vốn không muốn giúp đâu, nhưng khi thấy người đó quen quá nên không thể không giúp. Nên đành nói với anh về chuyện này.
Khi bị bắt đi, Tuyết Thanh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-trong-mong-ca-doi-vi-em/2615159/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.