Đoàng
Đoàng.
Hai phát súng được bắn ra không hề nương tay một chút nào. Ngô Thuật biết mình đã gây chuyện nên đã chạy đến phía cô gái nhỏ kia.
“Chị gái!! Tha mạng cho em”. Hu hu. Hắn ôm lấy ống quần của cô nhưng lại bị Tuyết Thanh tránh đi.
Hừ.
“Em có sao không?”.
“Hửm? Em thì có sao chứ? Chưa kịp chơi gì cả”. Tuyết Thanh cười với Minh Hoàng Lễ. “Hắn mà là đối thủ của em thì hay biết mấy”.
Ý rất rõ ràng là Ngô Thuật không phải là đối thủ, cô cũng chỉ vì buồn chán nên mới làm chút chuyện mà thôi.
Chứ hắn mà đánh được cô à.
“Em đang mang thai”.
“Bé con rất ngoan”. Tuyết Thanh sờ bụng. “Nó cũng buồn chán nên muốn em đưa đi ra ngoài chơi, sẵn tiện học hỏi”.
“….”. Bé con chưa kịp tạo hình đã muốn không chui ra nữa.
“Ăn nói hàm hồ”. Có vợ nhỏ lại ham chơi, anh thật sự không lớn tiếng được.
“Anh mắng em?”. Tuyết Thanh nhìn anh. “Anh mắng vợ anh?”.
“Mới kết hôn thôi anh đã dám mắng em”.
“…”. Anh mắng cô khi nào?
Anh lo muốn chết, nên mới đến đây nhanh như vậy.
Hừ hừ.
“Anh nói đi! Anh mắng em đúng không”. Tuyết Thanh hung dữ nhìn anh. Hai tay chống hông nhìn anh, mọi người đều thấy rất rõ việc cô đang bắt nạt Minh Hoàng Lễ thì đúng hơn.
“Không có”. Anh thở dài. “Sao anh dám mắng em”.
“Anh có!!”. Sau đó không thèm nhìn anh, tự lên xe của nhà mình rồi đi về.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-trong-mong-ca-doi-vi-em/2615129/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.