Tuyết Thanh được ba Hoàng đưa vào lễ đường. Khoé mắt ông ẩm ướt.
Từng bước chân ông đi rất chậm rãi, như muốn dừng lại giây phút tuyệt bời này của người làm cha. Ông đã bỏ lỡ quá nhiều thứ, cũng may…vẫn còn làm lại được.
Cảm ơn trời cao đã cho con nhận lại được con gái.
Cảm ơn Minh Hoàng Lễ đã tận tâm tận tình hết lòng bảo vệ bé con của họ.
“Ba giao con bé lại cho con. Nên nhớ họ Hoàng vẫn là nhà của con bé”. Nếu chỉ cần anh đối xử tệ một chút, ông sẽ đón cô về nhà.
“Con biết”. Ông đặt tay cô vào tay anh. Sau đó thì rời khỏi sân khấu, để lại cho đôi trẻ.
Lâm Tân Viễn làm chủ hôn. Trước hôn lễ một ngày Minh Hoàng Lễ có tìm đến anh, anh muốn trong buổi lễ này nói với vợ mình vài lời.
“Các vị, hôm nay là ngày vui của chú rể, anh ấy có vài lời muốn nói với vợ mình, xin các vị giành chút thời gian ra để lắng nghe”.
“Mai mốt anh cũng sẽ nói”. Cố Minh ngồi ở hàng ghế nói vào tai của Thanh Thanh. “Cho mọi người biết anh yêu vợ”.
“Đứng đắn lại. Sờ đi đâu đó”. Thanh Thanh liếc anh một cái. “Lấy cái tay hư hỏng đó đi”.
“Sờ một chút mà”. Anh nhéo vai cô. “Hôm nay vợ anh xinh quá, mình ở lại nơi này nhé. Muốn…”.
“Tối đã…”. Thanh Thanh đỏ mặt.
Ha ha. Cố Minh hài lòng.
“Bé con. Cả đời anh hối hận chỉ có một chuyện, là khi còn bé đã không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-trong-mong-ca-doi-vi-em/2615120/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.