Anh không cho cô đi về, mà lại ôm đi vào một căn phòng khác, sau đó lại tiếp tục cuộc yêu của mình, mặc cho Thiên Thiên không muốn.
“Anh…buông tôi ra! Thanh Phong! Anh xem tôi là gì hả? Buông..”.
“Xem em là người của tôi, Thiên Thiên tôi rất nhớ em”. Vô cùng hối hận khi đã nhiều lần từ chối em.
“Anh…”. Nếu là trước đây thì cô sẽ rất vui, nhưng hiện tại cô đã bỏ cuộc rồi.
Nên khi anh độc chiếm mình, nhiều lần đi vào, Thiên Thiên cũng không chống cự nữa. Mặc cho anh thoả mãn.
Thấy cô vô cảm như vậy, Thanh Phong đang hừng hực ý chí thì liền dừng lại, muốn hôn cô nhưng lại bị tránh đi.
“Không phải tôi không có ý với em, em có thể cho tôi một cơ hội để theo đuổi em được không?”. Thanh Phong rút ra, nằm sấp ôm cô vào lòng. “Thiên Thiên”.
“Tôi mệt, nếu anh không muốn thì mời anh rời đi cho, tôi muốn ngủ”.
“Em ngủ đi”. Anh đắp chăn lại cho cô. “Tôi yêu em”.
Thiên Thiên không trả lời, ngay cả khi anh ôm lấy, cũng không cử động, cứ như vậy mà ngủ thiếp đi.
Thanh Phong lại thở dài, nếu biết như vậy, khi đó cô theo đuổi thì anh nên nhận lời, bày đặt từ chối làm chi để rồi phải khổ cơ chứ.
Vợ đến tay rồi mà còn mất.
Đúng là ngu mà! Nếu như được trở lại, anh sẽ theo đuổi cô đến điên dại.
....
Trở lại với đêm tiệc.
Tuyết Thanh nhận rất nhiều lời chúc mừng mình kết hôn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-trong-mong-ca-doi-vi-em/2615118/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.