Ở bên ngoài căn phòng, không hiểu vì sao lại có người đi lên đây. Dẫn đầu là Âu Dương Hành với sắc mặt không được tốt đi lên.
Nam Hiên nãy giờ lắng nghe động tĩnh bên trong phòng nhưng lại không nghe được gì. Chắc chiến đấu kịch liệt quá nên người ta chịu không nổi nên ngất luôn rồi hả ta?
Khổ cho Sơn Kiều tiểu thư rồi, bị thiếu chủ ăn không còn mảnh giáp luôn.
Không biết may này tỉnh lại, cô ấy có mắng chết ba đời nhà thiếu chủ không nữa.
Mà thiếu chủ cũng ngộ lắm, nhân cơ hội người ta gặp nguy rồi đè ra mà ấy ấy này nọ.
“Cô gái kia đang ở đâu”.
“Hả, thưa gia chủ bên trong với thiếu chủ”. Nam Hiên đứng bên ngoài canh gác ăn ngay nói thật, có điều hơi êm lặng tiếng một chút thôi, ngoài ra không có gì cả.
“Ăn nói hàm hồ, rõ ràng ả vào đây cùng vài ba người đàn ông thác loạn”. Khâu Cảnh Hồ lên tiếng, rõ ràng đã nhìn thấy đám đàn ông đó đi vào căn phòng này, sao lại là anh Thế Khanh được chứ.
Không thể nào! Hoàn toàn không có khả năng.
Con tiện nhân đó!
“Mở cửa phòng”. Âu Dương Hành vẫn muốn vào trong kiểm tra phòng, Nam Hiên cũng không thèm ngăn lại.
Bọn họ chen chúc nhau vào trong đó, cảnh tưởng thật khó nói, quần áo rải rác khắp căn phòng này, họ còn nhìn thấy Âu Dương Thế Khanh nhắm mắt ngủ say bên cạnh còn có một cô gái.
“Anh Thế Khanh…”.
“Ồn ào”. Sơn Kiều kéo chăn qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-trong-mong-ca-doi-vi-em/2615048/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.