Trên đường về nhà Tuyết Thanh vì mệt nên đã ngủ say. Khi tỉnh lại thì cô thấy mình đã nằm trên giường.
“Mẹ tỉnh rồi ạ”. Thấy mẹ mình bước ra, Hàm Duyên chạy đến ôm lấy chân cô. “Ba nói mẹ mệt nên không được phiền mẹ ạ”.
“Ừa, ba con đâu?”.
“Dạ ba mới ra ngoài rồi ạ”. Cậu bé chạy đi rót nước cho mẹ mình uống, ba nói rồi, mẹ đang có em gái, nên phải chăm mẹ cho thật tốt.
Cậu nhóc cũng mong chờ em gái chào đời lắm đó chứ.
Không biết có mềm mại đáng yêu còn lại thơm thơm như mẹ không ta??
Cậu bé lo quá.
“Cảm ơn cục cưng”. Tuyết Thanh rất yêu con của mình, tuy đang mang thai nhưng không vì vậy mà bỏ bê con trai đâu.
“Mẹ ơi! Mẹ sinh cho con em gái nhé”. Cậu bé muốn em gái, nếu mà là em trai thì cậu không vui đâu, em trai rất không ngoan.
Nhưng em gái thì lại khác, cậu sẽ cho em gái hết đồ chơi của mình và tiền mừng tuổi cậu bé để dành được đó nha.
“Con không thích em trai sao?”.
Tuyết Thanh vuốt tóc cậu bé.
“Không ạ. Ba nói em trai thì rất khó ưa, con với ba điều muốn em gái ạ”.
“…”. Cái đồ khốn này, lại nhồi nhét trong đầu con trai cái gì vậy chứ??
“Nhưng mà…nếu mẹ sinh em trai thì con sẽ miễn cưỡng mà yêu thương nó vậy”. Cậu bé trề môi nói.
“….”. Cảm ơn con đã miễn cưỡng!!
Tuyết Thanh cũng muốn em gái, lần này bác sĩ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-trong-mong-ca-doi-vi-em/2614998/chuong-237.html