Minh Hoàng Lễ mơ một giấc mơ.
Anh đến một sảnh khách sạn xa lạ.
“Đây là đâu?? Vợ ơi, em đâu rồi”. Minh Hoàng Lễ chạy tìm cô khắp nơi.
“Cháy rồi…cháy rồi…mau chạy đi”.
Tít tít.
Tít.
“Cháy rồi”.
Mọi người hoảng loạn bỏ chạy khắp nơi, anh men theo dòng người đi tìm vợ mình.
Nhưng….
Mẹ Hoàng?
“Bà đưa con gái chạy ra ngoài trước đi, tôi đi tìm hai đứa con trai của mình”. Ba Hoàng nói với mẹ. Trên tay bà còn ôm một đứa bé đang khóc.
Sao ba mẹ lại trẻ như vậy??
Rốt cuộc là chuyện gì??
“Ba mẹ! Con Minh Hoàng Lễ đây”. Anh nói to với họ nhưng người chạy ra vào đông đúc lại ồn ào, tiếng la hét, tiếng báo cháy vang vọng khắp nơi khiến cho lời nói của anh không ai nghe thấy được.
Cháy???
Khách sạn.
Lúc này anh mới tỉnh lại. Rõ ràng đây là quá khứ của vợ mình khi cô còn bé gặp chuyện.
Trời đã nghe thấy lời cầu nguyện của anh nhiều năm trước mà cho anh trở lại khi cô một tuổi bị bắt cóc lưu lạc trong mấy năm.
Anh bám theo mẹ Hoàng muốn bảo vệ bà.
Cô sẽ bị một người đàn ông bắt cóc.
Anh tuyệt đối không để bi kịch vợ mình bắt cóc thêm một lần nữa, bằng mọi giá anh phải bảo vệ được cô.
Nhưng không ngờ, khi anh muốn chạy đến bà thì anh bất ngờ bị đánh lén, và cứ thế vươn mắt nhìn bé con của mình bị bế đi.
Vợ!!!
Chớp mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-trong-mong-ca-doi-vi-em/2614997/chuong-238.html