Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62
Chương sau
"Xin tự giới thiệu với mọi người, ta là Lan Ngả Tố người kế thừa truyền thống canh giữ đền Thiên Linh." Lan Ngả Tố trực tiếp đẩy Liễu Kiễu văng ra, sau đó tạo dáng giới mọi người. Đám người Hoa Thủy Tiên lập tức "Ồ." thật to. Hoa Thủy Tiên sờ cái mũi cười, đây là "tam giác tình yêu" a. Hoa Kiểu Lam thấy tỷ tỷ mình cười như thế thật làm người ta dọa sợ, hắn rùng mình một cái thầm nghĩ: ta tốt nhất là im lặng nếu tái mở miệng là coi như. . .xong. "Hừ. Đúng là dở hơi." Liễu Kiều bĩu môi. "Ngươi nói cái gì?!!" Lan Ngả Tố hét lên. "Cái gì là cái gì? ! ! " Liễu Kiều bực mình quát. Đùng! Đùng! Hai cái cái nữ nhân lạnh lùng nhìn nhau xung quanh còn bùng cháy tia tửa. Mọi người run run né xa thật xa, thật là đáng sợ a. "Lam. . .ngươi mau ra giải quyết đi a." Hoa Mạt Hương nhỏ tiếng. "Ân. Nhanh lên nếu không A Kiều 'một xác hai mạng' đó." Hoa Thủy Tiên nhíu mày khuyên nhủ. Nghe lời này, mọi người lập tức gật đầu phụ họa. Liễu Kiều bây giờ đang mang thai nếu hoạt động quá nhiều hoặc quá mạnh thì quá nguy hiểm cho thai nhi, có khi cả người mẹ nữa. Hoa Kiểu Lam nhíu mày, hắn dĩ nhiên biết là như thế rồi a. Hắn cũng rất muốn vọt chạy ra ngăn can Liễu Kiều và Lan Ngả Tố a, khổ là hắn sợ a... "Hừ. Nếu ngươi không đi ra ngăn can thì ta đi ra làm hộ thay cho ngươi." Mạnh Thi cười lạnh đi lướt qua mọi người tiến gần họ, bỗng góc áo bị kéo, hắn quay thấy Hoa Thủy Tiên đang lắc đầu nhìn hắn ý bảo đừng đi. Mạnh Thi cười trấn an: "Ta sẽ ổn. Đừng có lo quá, ta sẽ thực nhẹ tay." ". . ." Hoa Thủy Tiên nhe răng đe dọa: Có ngon thì đi đi, lát nữa ta xử đẹp ngươi đấy. Mạnh Thi thản nhiên đáp "Ân. Cứ tự nhiên." Hoa Thủy Tiên: "Hừ. . ." ''Lan Ngả Tố! Sao lúc nào ngươi cũng chống đối ta là sao hả? Ngươi rốt cuộc là có mục đích gì?" từ xa đã nghe thấy tiếng Liễu Kiều vang lại rõ mồm một. Lan Ngả Tố tay chống hông, biểu tình kiêu ngạo cười "Ha ha. Ta lúc nào cũng thích chống ngươi cả à nha. Ai bảo ngươi dám cướp Lam của ta. Hừ, nói mà biết nha, đây là địa bàn của ta tất nhiên là ngươi phải nghe lời ta." "Nói cái quái quỷ gì vậy hả? Lam là tộc trưởng a, là tộc trưởng Phi Ban đứng đầu ngũ làng tám ngìn dân. Còn ta, ta là tộc trưởng phu nhân. Ngươi cái này thấp bé người canh giữ ngơi đền mà có tư cách nói với ta như thế à?!" Liễu Kiều không chịu thua rống lên, Lan Ngả Tố lập tức tái mặt đi có vẻ là tức giận lắm rồi "Ngươi. . ." Mọi người lập tức toát mồ hôi. Hoa Kiểu Lam thấy thế luống cuống liền nhảy xen vào giữa cả hai. "Tố Tố, đừng giận a. Là A Kiều không tốt a." sau đó quay sang Liễu Kiều "A Kiều! Nàng mau xin lỗi Tố Tố đi. Nàng nói như thế khó nghe làm sao. . ." "LAM! ! !" Liễu Kiều cắt ngang lời hắn "Tại sao ngươi lại bênh cho người ngoài hả? Ta là vợ ngươi cơ mà. . ." "Dù vậy nhưng. . ." "Ha ha." Lan Ngả Tố cười to, mặt lãnh nheo lại "Ta không có muốn nhiều lời với các ngươi nữa. Quá đủ rồi đó, mau tránh ra cho ta đi." Nói xong, nàng lập tức đẩy hai người đứng hai bên người ra xoay người đi. Liễu Kiều và Hoa Kiểu Lam ngơ ngác ngay. Lan Ngả Tố quả thật chịu không nổi cơn tức này mà. Bỗng một đạo lời nói thật ôn nhu vang lên xông vào đầu nàng. "Tố nhi~~" Mọi người rùng mình bao gồm cả Lan Ngả Tố, nàng cứng ngắc quay đầu nhìn. Trước mặt nàng là một nữ nhân bạch y khuynh quốc khuynh thành, kinh diễm quyền quý, xinh đẹp mái tóc trắng dài thoảng hương hoa, rực rỡ đôi mắt đỏ lửa cháy, làn da tuyết nguyệt hảo mềm mại. Người này cũng là Phi Ban, Lan Ngả Tố trong đầu hiện ra, nàng rất giống ai đó. "Tố nhi, ta là Hoa Thủy Tiên là tỷ tỷ của Hoa Kiểu Lam. Rất vui khi làm quen với Tố nhi." Mọi người há hốc mồm đứng trơ trơ mà hóa đá. Lan Ngả Tố không biết tại sao tim đập nhanh, mặt ửng hồng, nàng ta thật ôn nhu quá. (tác giả: có em bị lừa rồi a. . .) "Tố nhi, chúng ta tuy mới lần gặp nhau không biết về điều gì cả. Ta hy vọng chúng ta có thể kết làm bằng hữu. . ." Hoa Thủy Tiên ôn nhu giọng nói, ôn thuận bộ dáng tiếp tục nói. "A--" Lan Ngả Tố bỗng hét lên sau đó liều mạng ôm lấy Hoa Thủy Tiên, miệng luôn gọi "Nữ thần của ta. Nữ thần của ta. . ." Hoa Thủy Tiên: ". . ." Hoa Kiểu Lam: ". . .a?" Liễu Kiều: ". . ." "Mạt Hương, Mạnh Thi! Tiên nữ thăng cấp thần nữ thần rồi a." Ái Trân hưng phấn kêu lên. Hoa Mạt Hương hắc tuyết đầy đầu, Mạnh Thi nhu nhu cái trán: ". . ." tên này điên rồi a. . .
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62
Chương sau