” Tiên đan rốt cục ở chỗ nào?” Trên mặt Sát Thiên Mạch có che một miếng lụa trắng, chỉ lộ ra đôi mắt. Nhưng chỉ một đôi hồng mâu đó đã đủ để người ta chìm đắm trong đó, một đôi mồng mâu đỏ tươi như máu chứ không phải trong suốt vô tà, nhưng lại khiến cho nhật nguyệt ảm đạm, hoa dung thất sắc.
Chẳng qua lúc này ấnh mắt của hắn lại hiện rõ hai chữ không vui.
Nghe thấy câu hỏi như vậy, Hoa Mãn Lâu mới biết nguyên nhân mình bị mang đi, thì ra tất cả là do viên đan dược mình ban nãy nhặt được.
Hoa Mãn Lâu nhìn Sát Thiên Mạch đối diện :” Ngươi có phải đang nói tới cái hạt ngọc trăng trắng không?” Giọng nói không hoảng hốt không vội vàng, vẫn ôn nhu như thường ngày.
Sát Thiên Mạch nheo mắt lại, tay áo tím biếc vung lên, rơi vào trước mặt Hoa Mãn Lâu :” Tại sao ngươi vẫn có thể lạnh nhạt như thế?”
Lời này làm cho Hoa Mãn Lâu rơi vào cảnh sờ không được đầu tượng phật.
Mỹ mâu Sát Thiên Mạch trừng to :” Ngươi chẳng lẽ không thấy ánh mắt ta xinh đẹp không kém gương mặt sao?”
Hoa Mãn Lâu ngược lại ngẩn người một chút, hắn không nghĩ tới Sát Thiên Mạch đột nhiên sẽ hỏi một vấn đề như vậy, vấn đề này với vấn đề tiên đan hoàn toàn không liên quan với nhau. ( BL : hò hét ” Có liên quan chứ, tiên đan cũng là để phục vụ cho dung mạo của mỹ nhân”)
Hoa Mãn Lâu bất đắc dĩ cười cười, cobf trả lời Sát Thiên Mạch :” Rất đáng tiếc là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-thien-cot-chi-hoa-man-lau-nghenh-sat-thien-mach/197722/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.