Hoa Thiên Cốt mơ màng tỉnh dậy đã là sáng của ngày hôm sau. Một cảm giác lành lạnh bỗng kéo đến, nàng giật mình ngồi nhổm dậy mới phát hiện mình đang lưng trần ngủ suốt đêm trên giường hàn băng, trên người lại chỉ có mỗi một chiếc chăn bông bảo sao mà không lạnh! Nàng đưa mắt nhìn khắp nơi vẫn không thấy Bạch Tử Họa liền thuận miệng mắng vài câu:
- Sư phụ chàng được lắm, dám bỏ lại một mình ta, nếu một lát chàng dám tới ta sẽ..
- Sẽ thế nào? - Bạch Tử Họa bước vào, ánh mắt lộ ra ý cười.
Hoa Thiên Cốt xấu hổ chui tuột vào trong chăn:
- Chàng đi ra ngoài đi ta vẫn còn chưa mặc y phục!
Bạch Tử Họa bất đắc dĩ lắc đầu, không phải tối qua nàng còn rất hăng hái ăn đậu phụ của hắn hay sao, thế mà hôm nay lại giở trò này nữa thật là hết nói.
- Được, ta ra ngoài.
Bạch Tử Họa vừa xoay người bước đi đã nghe thấy nàng lẩm bẩm:
- Ngu ngốc! - thật không biết nàng là đang chửi hắn hay là chửi chính mình đây nữa!?
***
*Linh Lan Điện*
Mỗi buổi sáng ngài im lìm ngồi bên góc án thư khi thì đọc sách, lúc lại đánh cờ một mình, hôm nay cũng như vậy không hề thay đổi, chỉ có điều không im lìm như mọi khi mà trở nên náo nhiệt!
- Sư phụ, tên của Ưu nhi là Vô Ưu, của Bạch ca ca là Bạch Tử Họa, của Hoa tỷ tỷ là Hoa Thiên Cốt, vậy tên của sư phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-than-yeu-co-gai-nho/2259957/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.