Tình yêu chính là thứ tình cảm đáng trân quý nhất trong cuộc đời của mỗi người. Người ta vì yêu có thể đánh đổi rất nhiều thứ. Hữu duyên thiên lí năng tương ngộ. Vô duyên đối diện bất tương phùng. Là ông Tơ bà Nguyệt se duyên, cũng không ai nên thay đổi làm gì. Nếu đã là duyên phận, vậy hãy dùng chính tình yêu của mình để có thể thuận theo duyên phận. Một chút rối rắm khiến hai trái tim cùng nhau đập chung một nhịp đập, để rồi khi cố gắng tháo bỏ sợi dây vô hình, sự rối rắm đó ngày một nhiều hơn, nhiều đến nỗi không thể nào thoát ra.
Có lẽ, đó chính là sức mạnh của tình yêu vượt bậc. Hắn và nàng là quan hệ thầy trò, nhưng Hoa Thần đối với Vô Ưu lại không đơn giản là chỉ tồn tại ở thứ tình cảm đơn thuần ấy. Hắn đối với Vô Ưu có chút lưu luyến, rồi dần dần ngày càng lún sâu vào trong dư vị ngọt ngào của tình yêu. Từng chút, từng chút cử chỉ của Vô Ưu đã khiến tình cảm của Hoa Thần ngày càng lún sâu. Hắn đối với nàng là chung thủy, là chiếm lấy, không để bất kỳ một ai có cơ hội đem nàng bước ra khỏi cuộc đời của hắn. Bởi vì, đối với hắn, nàng chính là tất cả, là tất cả của cuộc đời hắn!