Sau bữa cơm chiều là đi tản bộ theo thói quen.
Dựa vào thân phận đặc thù của Tô Kỳ, quyết định đi đến bờ ruộng một chút.
Tô Thần cùng Tô Kỳ đi phía trước, Li Du tiểu Hổ đi phía sau – tiểu Hổ vừa đi vừa xem sách, Cam Lam Lục La hào hứng theo sát phía sau.
“Lần này ở lại mấy ngày?” hỏi Tô Kỳ.
“…Sau ngày mai liền rời đi.” Tô Kỳ nhẹ giọng.
“Gần đây bận lắm sao?”
“Ân, nếu thong thả, ta thật muốn ở nhiều ngày.” Tô Kỳ mỉm cười, hơi cúi đầu nhìn y.
Tuy rằng nói Tô Kỳ ít trò chuyện, nhưng mỗi lần nghe đều cảm thấy tim đập nhanh hơn. Tô Thần không nói thêm gì nữa, trầm mặc một hồi: “…Cái kia…” nhỏ giọng hơn một chút, “Cảm ơn ngươi đã đến đây…” nói xong cũng xấu hổ không đối mặt Tô Kỳ, tự mình cúi đầu đi về phía trước.
Hắn đem y để trong long, vô luận thế nào, đều là chuyện làm y cảm động a.
Tô Kỳ lúc đầu lặng đi một chút, sau đó khóe miệng cong lên đầy quyến rũ: “Ta nghĩ muốn thấy ngươi, đây chẳng qua là mượn cớ để đến nhìn ngươi.” Thập giọng nói, dù không lớn, cũng đủ để Tô Thần nghe thấy.
Hai bên trái phải mặt Tô Thần không chịu được mà đỏ lên.
“Ta bắt đầu nằm mơ.” Tô Kỳ đột nhiên nói như vậy.
Nằm mơ? Là nói buổi tối ngủ nằm mơ sao?
Tô Thần khó hiểu nhìn Tô Kỳ, trên mặt toàn một màu đỏ.
Tô Kỳ nhìn vẻ mặt hồng hồng kia xong, ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-than-nguyet-tich/2973320/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.