Những lời Vương Tử tuyền nói ra khiến Diệp Châu vừa giận lại vừa vui. Thật không thể ngờ sẽ có ngày chính miệng người khác nói cho hắn nghe Phí Anh của hắn thích đàn ông. Suy cho cùng đàn ông bên cạnh cậu không nhiều ngoại trừ hai những người trong gia đình cậu chỉ chơi với một người tên Trần Kính Đằng. Đám bạn thời nhỏ sớm đã bị cậu cách ly cho bằng hết, nếu loại trừ hết thảy thì nghiễm nhiên người có khả năng cao nhất chính là hắn. Trong cơn tức giận vậy mà hắn vẫn còn tâm trí để mà cười trộm một mình.
"Anh Anh chắc chắn là thích mình, chắc chắn là thế!"
Trần Kính Đằng cùng Vương Tử Tuyền ở phía đối diện nhìn hắn như kẻ tâm thần thì có chút khinh bỉ. Cho dù vừa rồi hai người vừa mới bại trận dưới tay hắn nhưng xem bộ dạng ngu ngốc của hắn lúc này khiến họ không chế nhạo không được. Đánh thì đánh dù sao thì cũng phải xỉa xói vài câu cho hả lòng hả dạ nếu không sẽ nuốt không nổi cơm.
"Lý Diệp Châu! Tao nghe nói mày với thằng Phí Anh ngu ngốc đó lớn lên cùng nhau phải không. À mà chắc không phải là nghe nói đâu mà tao đã chứng kiến luôn điều đó. Tưởng hai đứa mày ghét nhau lắm mà sao làm cái chó gì cũng giống nhau thế. Tính tình cũng giống nhau, đều không coi ai ra gì, hết người theo đuổi lại thi nhau giành giật bạn gái tao. Tiện đây tao cũng nói cho mày biết đừng có tỏ vẻ anh hùng, tao là cố tình muốn nhìn mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-tan-tinh-dich-cu/2970267/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.