Diệp Châu lên tiếng muốn rời đi trước sự ngỡ ngàng của bao nhiêu người. Trong ánh mắt hắn dường như đã thêm vài phần tuyệt vọng nhưng mà hắn vẫn không thể khuất phục trước người nhà. Có lẽ là hắn thà chết một cách thầm lặng chứ không bao giờ muốn để người khác giết chết mình.
Ba Lý nghe Diệp Châu trả lời rõ ràng rành mạch như thế thì hai mắt trợn trừng muốn động tay với hắn. Hắn biết là cho dù hắn có làm gì hay nói gì thì cũng vô dụng nhưng mà sao lúc này hắn lại có cản đảm chống lại cha mình. Mặc dù chính bản thân hắn thực sự cảm thấy ánh mắt của ông bây giờ nhìn hắn rất đáng sợ, hắn lại nhìn thấy sự ghét bỏ ở trong đó rồi.
"Ba đừng đánh con nữa, làm ơn để cho con đi đi."
"Mày muốn đi thì bước qua xác tao đây này."
Mẹ Lý vẫn không chịu rời đi mà đứng ở một bên khóc đến thương tâm.
"Mình ơi! Tôi xin mình."
"Diệp Châu! Mẹ xin con đừng như vậy nữa."
"Cho con đi..."
Diệp Châu cố chấp bước qua ba Lý đang đứng chặn ở phía cửa nhưng lại bị ông đẩy ngược trở lại đến đứng không vững. Ngoan cố có lẽ là bản chất của hắn cho nên thất bại một lần hắn lại tiếp tục làm thêm một lần nữa. Hắn đã quyết tâm rồi, hôm nay hắn muốn đi, cho dù có bị đánh chết hắn cũng muốn được giải thoát khỏi ngôi nhà này.
"Ba cho con đi..."
Lần thứ hai Diệp Châu vẫn bị ba Lý đẩy ngược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-tan-tinh-dich-cu/2970178/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.