Lúc này Lục Nguyên đã hiểu tại sao khoảnh khắc này hiểu ra thổ hoàng kiếm đạo. Bản thân Hoa Sơn có lực lượng bảo vệ, tựa như thổ hoàng kiếm đạo vậy. Mọi người qua tam tông loạn thì không lên tiếng nữa, không còn ở đầu sóng tu tiên giới, bất động như thổ hoàng núi, một khi gặp phải Nhâm Độc tấn công thì người Hoa Sơn từ trên xuống dưới bùng nổ, cho dù trời sụp đất nứt cũng phải bảo vệ!
Thổ hoàng kiếm đạo!
Kiếm đạo bảo vệ thê lương mà nhân hậu!
Dù là thổ, thạch, sơn, nê, sa, thủ, nguyệt, tinh, kỳ thực đều là kiếm ý bảo vệ.
Lục Nguyên mở mắt ra, vung nhát kiếm.
Nhát kiếm này không sắc bén nhưng một kiếm cho người cảm giác tuyệt vọng, đây là kiếm ý bảo vệ.
Lục Nguyên biết luyện thành thổ hoàng kiếm đạo rồi xem như bùa đắp một khuyết điểm trong kiếm pháp của mình. Tính cách Lục Nguyên luôn là tùy ý, người tùy ý thì kiếm pháp cùng tùy tiện, mặt công kích bởi vì muốn thắng đủ loại cường địch cho nên dù kiếm pháp tùy ý về mặt công kích thì khá giỏi. Nhưng mặt bảo vệ thì mình luôn không giỏi cho lắm, không phải nói đấu với cường địch không cần thủ chiêu, chẳng qua mình thói quen lấy công làm thủ, đã quen vậy rồi cho nên không luyện về thủ chiêu mấy, vậy nên đến nay chiêu thủ của mình không được tốt lắm.
Hiện giờ luyện thành thổ hoàng kiếm đạo coi như bù đắp khuyết điểm mặt kiếm đạo rồi.
Tuy vì tính mình tản mạn, chưa chắc dùng nhiều thổ hoàng kiếm đạo nhưng chắc chắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-son-tien-mon/1395602/chuong-415.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.