Ngọc Sanh Hàn cùng Tần Khê đẩy cửa lớn ra bước vào, lại thấy, trong đại lao đang giam giữ Lam Vương, có Lam Vương, cũng có cả Lam Điền.
“Buông ta ra! Vương gia…”
“Chẳng lẽ ngươi không muốn biết ta có thích nam sắc không sao? Giờ ta sẽ cho người biết tường tận!” Minh Lam vừa nói, vừa vươn tay định kéo đai lưng của Lam Điền.
“Dừng tay!!” Lúc Ngọc Sanh Hàn và Tần Khê chạy vào, chỉ thấy Minh Lam đang đè Lam Điền trên giường, xé rách y phục của nàng.
Minh Lam quay đầu, trong mắt mang theo một tia cười nhạo, Lam Điền vạt áo xốc xệch, trên mặt nước mắt không ngừng chảy xuống.
Tần Khê thấy vậy, trong lòng nhất thời phát hỏa, rút đao của thủ vệ chém gãy khóa cửa lao, Minh Lam thả Lam Điền ra, Hương Diệp và Hương Nại Nhi chạy vào, kéo Lam Điền qua sửa sang lại áo xống cho Lam Điền.
Hương Nại Nhi quay đầu đang muốn mắng to, lại thấy Tần Khê vung nắm đấm về phía mặt của Minh Lam.
Dáng vẻ mạnh mẽ kia, lần đầu tiên Hương Nại Nhi nhìn thấy.
Nhìn Lam Điền đang run rẩy bên cạnh, Hương Nại Nhi đột nhiên có chút cảm giác kỳ quái.
Mặt của Minh Lam bị giáng cho một nắm đấm mạnh mẽ, chùi vết máu nơi khóe miệng, vẫn mìm cười như cũ, “Ta chẳng qua chỉ chứng minh với cô ta một chuyện, cần gì phải tưởng thật thế? Huống chi, là tự cô ta tới tìm ta.”
“Thằng khốn này!” Tần Khê vừa nói, lại siết chặt nắm đấm, Lam Điền thấy vậy vội vàng ngăn lại, “Hầu gia, đừng!”
Lam Điền đứng dậy, mái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-si-hoang-hau/1618532/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.