Cười nói cám ơn, Hương Nại Nhi đi theo Đoạn Lặc, lưu lại một mình Ngọc Sanh Hàn, nhìn chiếc khăn tay trên bàn một lúc, cuối cùng cũng cất đi, quay ra cửa gọi, chỉ chốc lát sau, An Quế bước vào, vẫn một bộ cẩn thận như cũ, Ngọc Sanh Hàn chỉ nói, “Bãi giá về Thi Ngưng điện, Trẫm muốn thay y phục.”
An Quế lập tức đáp lời, cẩn thận hỏi, “Hoàng thượng là muốn đi đâu sao?”
Ngọc Sanh Hàn nghe vậy, trên mặt phủ lên một tầng ý cười âm thầm, “Tối nay Trẫm muốn dùng bữa ở Phượng Hoàn cung cùng Hoàng hậu.”
Giọng nói hiếm khi nghe thực vui vẻ, An Quế nhất thời thở phào nhẹ nhõm, cười nói, “Hoàng thượng đúng là đã lâu rồi chưa dùng bữa cùng với nương nương.”
Thấy Ngọc Sanh Hàn mặt hơi khựng lại, An Quế lúc này cả kinh, vội vàng quỳ xuống, “Nô tài nói bậy, nô tài tự vả miệng!”
Ngọc Sanh Hàn thấy ông ta muốn tự đánh vào miệng mình, cũng không làm khó ông ta nữa, chậm giọng nói, “Thôi, đứng lên đi.” Dừng một chút, lại nói, “Sau này không có chuyện gì không cần tùy tiện quỳ, ở trước mặt Trẫm, không cần quá mức sợ hãi.”
An Quế nghe lời này, trong lòng rung động một trận, thầm nghĩ, Hoàng Thượng ngài lúc nào cũng trưng cái mặt băng hàn ra, nô tài có thể không sợ sao? Bất quá lời như vậy, cũng khiến ông ta thực sự có chút cảm động, dù sao kể từ khi Hoàng thượng có Hoàng hậu xong, vẫn là lần đầu tiên nói mấy câu “Hiền hòa” như vậy.
“Hồi cung chuẩn bị đi!” Ngọc Sanh Hàn vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-si-hoang-hau/1618457/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.