Nghe đến tên hắn, trái tim Hương Diệp khẽ hoảng hốt, trên mặt vẫn bình tĩnh như cũ, nói, “Cái này cậu tự đi mà hỏi.”
“Đừng mà, Hương Diệp, cậu với Ngọc Sanh Hàn chẳng phải quen hơn sao, cậu lại là Hoàng hậu, mở miệng dễ hơn chứ.”
Hương Diệp không đếm xỉa đến lời thỉnh cầu như làm nũng của Hương Nại Nhi, không nhanh không chậm nói, “Hậu cung không tham gia vào chính sự.”
“Khốn thật! Cậu tham gia chính sự còn ít sao.” Hương Nại Nhi không nhịn được chế giễu cô một câu, Hương Diệp nhàn nhạt liếc cô nàng một cái, vẫn nói như cũ, “Muốn chơi, trực tiếp tìm anh ta.”
Đã mấy ngày không gặp mặt hắn, hắn cũng không tới tìm cô, hai người, đột nhiên trở nên có chút xa cách.
“Anh ta lạnh như vậy, mình sợ bị chết rét mất, cậu thật không có nghĩa khí.” Hương Nại Nhi vẫn không nhịn được mà lầu bầu, nhưng thấy bộ dáng cự tuyệt người ta cùng với ngàn dặm xa cách của Hương Diệp, thở dài, bước ra khỏi Phượng Hoàn cung, trực tiếp đi về phía Ngự thư phòng.
Được cho phép trực tiếp đẩy cửa vào, Ngọc Sanh Hàn đang xem tấu chương, thấy Hương Nại Nhi, chỉ khẽ ngước mắt lên, lại cúi đầu, chỉ hỏi, “Có việc?”
“À, tôi mới từ chỗ Hương Diệp qua đây, Hương Diệp nói, buối tối muốn mời anh qua Phượng Hoàn cung cùng ăn cơm tối.” Hương Nại Nhi gọn gàng dứt khoát, Ngọc Sanh Hàn nghe vậy, trên tay khựng lại, nhìn Hương Nại Nhi, vẻ mặt không tin. “Cô ấy nói?”
“Cô ấy nói!” Hương Nại Nhi trả lời, mặt không đỏ tim không đập,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-si-hoang-hau/1618455/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.