Chợt rút tay về, Hương Diệp xoay người lại đưa lưng về phía hắn, nhắm chặt hai mắt, nhìn như bình tĩnh, bên trong cũng là gió nổi mây vần, sóng to cuồn cuộn khiến cô hốt hoảng, cô thực sự cho là mình đã nghe lầm, nhưng mà cố tình, cặp mắt này của cô luôn dễ dàng đọc được lời trong mắt hắn.
Nhưng cho dù hiểu được ánh mắt hắn, cô vẫn không tài nào hiểu nổi trái tim hắn, một năm qua, hắn chỉ có vào lúc đặc biệt mới đi tìm Hinh phi, người trong cung đều nói, trừ Hoàng hậu, Hinh phi chính là người thứ hai được sủng ái.
Cô vẫn cho là, trái tim của hắn hẳn phải đặt trên người Hinh phi, nếu không, tại sao hết lần này tới lần khác đi tìm Hinh phi….
Đêm nay, thực sự là khó hiểu, chẳng hiểu sao, tâm tư bị nhiễu loạn.
Hôm sau, ngoài cung truyền đến tin tức Tần Khê chiêu mộ vũ kỹ danh nghệ, nguyên nhân là….
“Ngày sinh của Thái hậu nương nương là vào cuối tháng, Hoàng thượng phân phó vi thần chiêu nạp mấy người giỏi ca vũ, chọn lựa thích hợp, vốn nghĩ đến sẽ mang cho Thái hậu một kinh hỉ, nhưng Thái hậu đã hỏi, vi thần cũng không thể không nói~” Tần Khê vẻ mặt vô tội, nhìn Ngọc Sanh Hàn như là áy náy lắm buồn kêu, “Hoàng thượng, người ngàn vạn đừng có trách tội vi thần nha~”
Nhiễm Thái hậu ngồi trên cao nghe vậy cũng cười đến là vui mừng, “Để chúc thọ cho ai gia, sao có thể coi là có tội, ai gia thay Hoàng thượng thứ tội cho ngươi!”
Ngọc Sanh Hàn thực ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-si-hoang-hau/1618430/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.