“Nhị ca, hãy giúp ta, ta không thể cứ như vậy mà mất đi Hương Diệp Nhi được.” Giọng nói Tiêu Cẩm lộ ra vẻ cầu khẩn, tràn ngập bất lực, mắt nhìn Minh Lam ánh lệ quang, bọn họ từ nhỏ cũng không thân thiết, hôm nay lại nhờ hắn giúp đỡ, cũng bởi vì trước mắt chỉ có Nhị ca này, có lẽ mới đồng ý giúp hắn.
Minh Lam biết Ngũ đệ của hắn đã động tâm tư, ngay sau đó thản nhiên nói, “Thỏa đáng mà nói quân tử không đoạt vật yêu thích của người khác, lần này Hoàng thượng làm vậy, quả thật không nên, nếu đệ muốn đoạt lại Hương Diệp từ trong tay Hoàng thượng, Nhị ca chắc chắn sẽ giúp đệ.”
Khóe mắt long lanh, khuôn mặt tuấn tú sáng lên, lộ ra vẻ đắc ý mơ hồ, sắc mặt Tiêu Cẩm ngưng trọng, gật đầu, hai người cứ như vậy mà định liên kết, cũng vì vậy, mà xảy ra nhiều chuyện.
Hương Diệp cũng không ngờ, sau khi cô rời đi, Tiêu Cẩm lại bị người khác mê hoặc, nhưng tình huống sau này ra sao, không phải ai cũng có thể dự liệu được, đôi giày tinh xảo đến từng đường may bước qua tấm thảm gấm màu đỏ thẫm, hai bên văn võ đại thần đội mũ đứng hai hàng, nam tử đứng giữa phong tư rạng rỡ, băng lụa vàng tôn lên một thân chính trang màu đỏ thêu chỉ vàng, sắc mặt nghiêm túc, ngũ quan tinh tế mà sâu sắc, một thân tư thế của vua trong thiên hạ.
Hắn vươn tay về phía cô, vẻ băng lạnh trên khuôn mặt nhiễm một tầng thâm thúy, khóe miệng nở nụ cười như có như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-si-hoang-hau/1618396/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.