Chân Tiêu Cẩm lảo đảo, chống vào thân cây bên đường nhỏ, mới miễn cưỡng giữ vững được thân thể, chẳng qua là một thiếu niên mười bảy tuổi, đối mặt với mối tình đầu đã chết, dù có không muốn ra sao, dù có đau đớn thế nào, hắn cũng không thể tìm lại nàng nữa~
Cổ họng chua xót, ánh mắt mù mịt một tầng sương, hẳn là muốn rơi lệ.
“Ngũ đệ đang làm gì vậy?” Ngữ điệu như nhạo báng, khiến cho Tiêu Cẩm chợt ngẩn ra, vội vàng đưa tay lau đi nước mắt trong mắt, quay đầu, lại thấy Minh Lam, cũng chính là Nhị hoàng tử, tựa ở một bên, trong mắt mang theo những tia khôn khéo.
“Nhị hoàng huynh, đại lễ sắc phong sắp bắt đầu, sao Nhị hoàng huynh vẫn còn ở đây?” Tiêu Cẩm tận lực cố để cho thanh âm của mình nghe bớt yếu ớt, nhưng giọng nói khẽ run lại khiến cho tâm tình biểu lộ không sót.
Minh Lam khẽ cười một tiếng, mang theo chút chế giễu, “Ngũ đệ à ~ đừng nói là Nhị ca chưa nói với đệ, Tiêu Vương gia là đối tượng khuynh mộ của biết bao nữ tử nơi quốc đô, ngươi cần gì phải vì một Tần Hương Diệp mà khổ sở cố chấp như vậy ~”
“Nhị hoàng huynh!” Tiêu Cẩm hiếm khi sưng mặt lên, hắn không cho phép bất kỳ kẻ nào nói xấu Hương Diệp.
“Được, nhị ca không nói nữa, tình cảm của ngũ đệ đối với nàng nhị ca rất hiểu, các ngươi là thanh mai trúc mã, hai nhỏ vô tư, nếu không phải đại ca đột nhiên nhảy ra giữa đường, ngươi cùng Tần Hương Diệp lúc này đã sớm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-si-hoang-hau/1618395/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.