Lúc này mà gọi hắn qua, chẳng qua cũng lại là vì chuyện lập hậu mà thôi.
Lão thái giám vẻ mặt khôn khéo, nghe Ngọc Sanh Hàn trả lời không bất ngờ lớn lắm, chỉ nói tiếp, “Nếu đã như vậy, nô tài cũng không tiện kiên trì, chẳng qua Thái hậu nương nương có truyền một khẩu dụ khác, nói nếu Hoàng Thượng không rảnh, thì để nô tài mời Tần cô nương qua Ninh Nhiễm cung cùng nhau dùng bữa.”
Tay của Hương Diệp khựng lại, không ngờ Thái hậu cuối cùng cũng vẫn tìm đến cô, buông lông tơ trên tay xuống, Hương Diệp đi tới, mỉm cười đầy mặt, “Làm phiền công công, Hoàng Thượng lát nữa sẽ qua.”
Lão thái giám kia tựa hồ như không ngờ đến đáp án như vậy, Thiên tử trước mặt còn chưa lên tiếng? Nàng ta lại dám quyết định thay Hoàng thượng?!
Ngọc Sanh Hàn nhìn cái mặt vô tội nhẹ nhàng của Hương Diệp, chỉ có thể khoát khoát tay, “Cứ như vậy, đi xuống trước đi.”
Đợi cho người ngoài đã lui xuống hết cả, Ngọc Sanh Hàn mới quay đầu trừng cô, hàn quang bắn phá, khiến cho người ta tâm cốt đông lạnh triệt để, chẳng qua là sức đề kháng của Hương Diệp từ trước đến nay vẫn rất tốt, lãnh đạm cười một tiếng đáp lại, “Tôi đột nhiên nhớ tới một câu, gọi là “Chết đạo hữu không chết bần đạo.” Phật viết, ngươi không vào địa ngục ai vào địa ngục.
Khóe miệng Ngọc Sanh Hàn hiếm khi co quắp, cô nàng này, quả nhiên lãnh huyết vô tình.
“Chúc anh ăn trưa vui vẻ.” Hương Diệp khoát khoát tay, đang muốn rời đi, đột nhiên cổ áo lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-si-hoang-hau/1618387/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.