Ăn tối xong, Dương Đăng Khôi lại tiếp tục chụp ảnh cho đôi tình nhân trẻ. Chụp xong cũng đã hơn tám giờ, hai người không ở lại nữa mà đi về.
Đi đường, Dương Đăng Khôi hỏi:
- Khi nào mình chụp ảnh nhỉ?
- Bao giờ rảnh thì chụp thôi.
- Được, thế ngày kia nhá?
- Ngày kia em bận về nhà bà nội rồi.
- Thế để tuần sau.
- Vâng.
- Mà anh bảo, từ giờ em là nàng thơ của anh rồi, anh sẽ chụp cho em những bộ ảnh thật đẹp. Để làm quảng cáo cho studio luôn. Không cần người khác nữa.
- Tiện quá ha.
- Không phải tiện, mà chụp cho em thì có cảm hứng hơn nhiều.
- Đồ dẻo mỏ!
Ngoài miệng mắng thế nhưng Như Hoa đã bị nịnh đến cười mãi không thôi.
Về đến nhà Hoa là hơn tám rưỡi.
Nguyễn Như Hoa xuống xe, chào người yêu xong định đi vào thì cánh tay bị giữ lại.
- Em có quên gì không?
- À đấy, anh không nhắc thì quên, son em.
Hoa cầm son rồi lại quay người vào nhà. Lần này bị Khôi vòng tay qua trước kéo cả người lùi lại, dựa vào người hắn.
- Nhưng mà ý anh không phải thế.
Hoa quay đầu lại nhìn, chưa kịp nói lời nào thì môi đã chạm môi.
- Cái gì đây?
Nguyễn Tuấn Kiệt bị mẹ sai ra ngoài vứt rác, thấy ngay hai người đang chim chuột trước cổng nhà mình. Mà lại đúng hai đứa em mới giật mình chứ.
Nhưng Tuấn Kiệt giật mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-sau-rieng-va-anh-dua-hau/3383054/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.