Hoắc Tử Yên không kiêng dè đánh giá người ngọc, nàng quay lưng về phía hắn, nhìn không ra dung mạo. Chỉ thấy giường chiếu hỗn loạn, quần áo vương vãi như nơi đây vừa trải qua một trận kí©ɧ ŧìиɧ.
"Nói, nàng là ai?" Hoắc Tử Yên biết tên vương đệ này không có khả năng lừa dối hắn, nhưng vẫn phải phòng trừ trường hợp một phần vạn.
"Nàng là cung nữ đệ triệu đến thị tẩm."
Vừa nói Triệt vương gia vừa không nhanh không chậm phủ tấm chăn lên che kín lưng nàng.
"Có thật không?"
"Đương nhiên là thật! Hay là Tiết vương nửa đêm xông vào là có nhã hứng với cung nữ của đệ?" Triệt vương gia tặc lưỡi: "Mặc dù khả năng trên giường của nàng ấy không tệ nhưng nếu huynh muốn thì đệ sẽ từ bỏ vật yêu thích, đem nàng tặng cho huynh."
"Thôi khỏi. Bổn vương không hứng thú!"
Biết nữ tử không phải người mình cần, Hoắc Tử Yên mặt đầy hắc tuyến, bỏ đi.
"Ha ha ha!" Triệt vương gia cười vẻ khoái trá.
"Xoạt" một tiếng, hắn vươn tay lột bỏ tấm mặt nạ da người.
Vẻ hồng hào non nớt nhanh chóng thay bằng nét cười tà ác, cởϊ áσ trên thân ra, làn da màu đồng thấp thoáng dưới ánh nến, cơ ngực cuồn cuộn như một mãnh nam.
"Người cũng đi rồi, còn muốn nằm đó đến bao giờ?"
Nghe thế, người trên giường vội tung chăn ra, nhẹ thở một hơi. Bấy giờ mới nhớ ra, y phục, nàng vẫn chưa mặc vào. Cô nương mặt nóng bừng vội kém rèm che lại cảnh xuân, muốn nhanh chóng mặc áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-rung/3431771/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.