Ngọc Nhi bừng tỉnh khỏi giấc mộng dài, trước mắt nàng là mẫu thân của Lam Hương Yến, đầu tựa thành giường ngủ thϊếp đi. Hay có thể gọi là mẫu thân của nàng cũng được.
- Mẫu thân... - Tiếng gọi yếu ớt làm cho Lữ phu nhân tỉnh giấc, thấy con mình đã tỉnh, tâm trạng người mới có thể được thả lỏng. Người lo lắng ngồi lại gần, nắm tay đứa con gái bạc mệnh của bản thân, ân cần hỏi thăm.
- Mẫu thân, con đói!
- Được, được, mẫu thân đi chuẩn bị cho con! Minh Tâm, mau vào hỗ trợ đại tiểu thư, ta đi xuống trù phòng một chút.
Tiểu Minh Tâm nghe lời gọi vội vàng chạy vào, nhanh chóng dập đầu với Ngọc Nhi rồi khóc nức nở. Biết được Minh Tâm là tâm phúc của nguyên chủ, Ngọc Nhi định đưa tay đỡ thì thân thể vô sức ngã xuống. May thay Minh Tâm đã lao đến đỡ nàng đứng lên.
- Muội đừng trách mình nữa, cũng do ta, giữa trời lạnh lại bất cẩn để rơi xuống hồ nước!
Minh Tâm chầm chậm giúp Ngọc Nhi thay trang phục, ngồi trước bàn trang điểm, nhìn ngắm bản thân mình trước gương, Ngọc Nhi dần làm quen với gương mặt mới này. Cửa lớn mở toang, hàng chục tên gia nô bước vào. tay mang đĩa thức ăn đặt nhẹ lên bàn, toàn bộ là những món ăn thanh đạm.
Ngọc Nhi chưa bao giờ đối diện với một bàn ăn đầy ấp như vậy, dù cô từng là Chủ tịch của tập đoàn Vũ thị, nhưng việc ăn cả một bàn lớn là một điều vô cùng tốn kém rồi.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-rung-roi-/3431814/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.