Kéttttttt!!!
Cảnh cửa dần mở toang, một thân nữ hồng y yểu điệu nhẹ bước qua bậc cửa, tay phe phẩy chiếc quạt tròn. Đôi môi đỏ nhẹ nâng lên, ý cười lộ rõ. Hóa ra là nhị phu nhân của Lam gia - Lạc Chi, nghe thanh âm lớn, Ngọc Nhi vội nhắm mắt, tay gác lên bụng, điều hòa nhịp thở.
- Hương Yến ơi là Hương Yến, đại tiểu thư lá ngọc cành vàng giờ đây chỉ còn là cái xác lạnh lẽo! Cũng khó cho cô, sống đau đớn bệnh tật bao năm, cuối cùng cũng được giải thoát rồi! - Giọng nói chua ngoa của bà ta khiến Ngọc Nhi nằm đó không khỏi khó chịu, bàn tay đã siết thành nắm đấm tựa lúc nào.
Nói rồi, nhị phu nhân gõ vài tiếng lên bàn gỗ, bốn tên gia nhân từ ngoài cửa mang vào một cổ quan tài đen. Bà ta nhìn khắp, sờ lấy tấm vải trắng đặt trên nắp. Miệng tươi cười rồi nhẹ nhàng rời khỏi.
- Đưa đại tiểu thư vào trong quan tài đi, tránh day dưa, đêm dài lắm mộng!
- Dạaaaa.
Đám gia nhân hô lớn, từ tốn tiến lại gần nơi Ngọc Nhi đang nằm. Cảm nhận được có bàn thay chạm vào mình, nàng giật mình ngồi bật dậy.
... (im ắng)
... (im lặng)
... (im thin thít)
- MAAAA, CÓ MA!!!!
Đám gia nhân sợ chết khϊếp, chúng sợ đến mười tám đời tổ tông của chúng vẫn còn sợ, chẳng kịp cho Ngọc Nhi nói thêm vài lời, chúng đã vắt chân lên cổ mà chạy khỏi phòng. Một trong số những gia nhân đó vấp ngay thềm đá, ngã lăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-rung-roi-/3431813/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.