Nửa tháng sau.
Ở Bạch Phủ.
- Phiền quản gia vào báo với nhạc phụ đại nhân, có nghĩa tế là Thanh Dương cầu kiến.
Thanh Dương hơi cúi mình trước lão quản gia, giọng điệu thành khẩn. Lúc trước, sau khi phát hiện ra Bạch Tường Vi rời đi, hắn đã tự mình điều tra lại chuyện năm đó. Đến khi nhận ra sự thật, hắn giam mình suốt nhiều, lúc trở ra liền đến Bạch Phủ.
Một lúc sau, lão quản gia bước ra, nói:
- Tướng Quân...hiện tại lão gia không có nhà.
- Vậy nhạc phụ đại nhân đi đâu?
- Cái này...lão không biết.
Không nói thêm một lời, Thanh Dương dập hai gối quỳ xuống trước cổng, nói:
- Vậy ta sẽ đợi đến khi nhạc phụ trở về. Phiền quản gia báo lại cho nhạc phụ đại nhân, có nghĩa tế Thanh Dương xin cầu kiến.
Lão quản gia nhíu mày khó xử, nói:
- Tướng quân, ngài làm thế này, nếu đến tai thánh thượng, cả hai bên đều khó ăn nói. Hà tất làm vậy?
- Hôm nay ta nhất định phải mang phu nhân trở về.
- Nhị tiểu thư vốn dĩ không ở đây. Ngài mau đứng lên đi.
- ...
Lão quản gia lập tức đi vào trong. Ngay sau đó, có người hầu chạy ra nói:
- Lão gia cho gọi ngài.
Thanh Dương bước vào đình viện, bàn tay giấu trong tay áo đã ướt đầy mồ hôi. Thực ra, chính hắn cũng đang lo lắng.
Bạch Chấn ngồi trên ghế, mặt lạnh lùng:
- Nghe nói, tướng quân muốn gặp ta?
- Nhạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-roi-doi-nguoi/3031614/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.