Hai ngày sau, Thanh Vũ ngồi trong phòng của mình, trong nhóm đám bạn đang nhao nhao trò chuyện xem nên đi chơi ở đâu đêm 29, 30. Nhóm này chỉ có đám Thanh Vũ, đám Khánh Vân lập ra. Mấy đứa chúng nó không hay chơi, hoặc ghét thì không được vào.
- ê tụi bay, hay ra thị trấn chơi_Ngọc Anh
- Xa vãi, mua pháo bông về xong tập trung ở đoạn gầm cầu cao tốc mà chơi_Khánh Vân
- Mua nước, xong ra đấy làm kiểu ảnh_Thư
- Mang đồ trang điểm đi nữa_Quỳnh
- Mặc đẹp chút tụi bay_Hồng Ánh
_Hồng Vân, Phương Anh không onl hả_Khánh Vân
- Không biết chắc có việc_Thư
- Kem, hỏi bọn kia xem tối mai đi chơi không?_Khánh Vân
- Tụi nó đi bida rồi_Vũ Huy
- Bảo ngày mai đi cũng được, tối mai đi chơi_Khánh Vân
- Để tính đã_Vũ Huy
…+999
Tiếp theo đó là hàng loạt tin nhắn cứ nhảy ra liên tiếp, làm Thanh Vũ đang chơi game trở nên giật lag. Anh nhanh chóng tắt thông báo mess đi. Bỗng anh khựng lại trong giây lát, ra là thấy có đứa trong nhóm nhắc đến Lam Linh. Nhưng sau đó lại lặn đi vì tin nhắn quá nhiều và anh cũng đã tắt thông báo.
Chỉ là tắt xong thì anh cũng đã lên bảng đếm số, Thanh Vũ mặt không biểu tình thoát ra. Trong đầu anh bây giờ toàn tên Lam Linh, có chút nhớ cô.
Lam Linh lúc này hắt xì liên tục mấy cái. Cô Hương ngước lên hỏi:
“Sao thế?”
“Em không biết ạ. Chắc đứa nào nhắc em.” (Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-yeu-cau-lau-nhu-vay/3556938/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.