Lam Linh ngồi trên lớp đươc một lúc thì cô phải đi xuống dưới sân cổ vũ cho lớp. Lam Linh nhìn Thanh Vũ rồi nói:
“Giờ tao phải xuống sân. Nước thì chai gần mày đấy, quạt tao bật rồi lạnh lấy áo khoác tao để gần bàn.”
“Nếu điện thoại tao hết pin thì sao?”
Thanh Vũ hỏi nhưng nhận lại câu trả lời phũ phàng của cô
“Ai bảo không sạc!”
Lam Linh thở dài thườn thượt. May mà anh dùng điện thoại cùng hãng với cô không lấy đâu ra sạc cho anh. Cô lôi trong túi áo ra dây sạc cùng cục sạc đưa cho anh.
“Này, đây. Ngồi gần ổ rồi đấy nhé. Giờ tao đi đây. Có chuyện gì thì gọi.”
“À…tao chưa kết bạn với mày.”
Lam Linh cũng nhớ tới:
“Ờ hình như là vậy thật.”
Mang danh crush người ta mà không kết bạn trên điện thoại thì nhục quá. Và rồi hai đứa kết bạn nhanh chóng. Lam Linh tạm biệt Thanh Vũ rồi rời đi:
“Thế nhé! Tí nữa tao lên.”
“Ừm, bye bye.”
“Bye~”
Thanh Vũ nghe thấy tiếng Lam Linh đi xuống cầu thang, anh thở dài chán thật hết người chơi với mình rồi.
Than thở xong anh lại nhìn vào tấm ảnh mình vừa chụp với Lam Linh nghĩ xem mình nên làm thế nào. Suy nghĩ nát óc một lúc lâu, anh quyết định đặt ảnh mình và Lam Linh chụm đầu vào nhau làm hình nền điện thoại. Bức thứ hai của hai đứa thì đặt vào bàn phím cho dễ nhìn.
Ngắm nghía tác phẩm bản thân làm Thanh Vũ gật đầu vui sướng một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-yeu-cau-lau-nhu-vay/3331240/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.