Học hành hì hục tận 1 tuần, cuối cùng Lam Linh cũng thi xong. Cô vui sướng, đặt sẵn kế hoạch để mình xoã sau bao ngày vất vả......Nhưng đời đâu như mơ.....cô Hương bảo thi xong rồi thì tập trung vào học đội tuyển tiếp.
Không được!!!! Không thể được!! Và Lam Linh đã lôi kéo hai đứa Long, Bình giúp mình. Cô Hương thoả hiệp, nghỉ được hai buổi. Trời, hai buổi ba đứa cô còn muốn kì kèo thêm kết quả cô Hương bảo:
"Nghỉ hai buổi là lâu rồi! Hay là cô không cho nghỉ nữa nhé!"
Ừm, với một câu nói làm cho ba đứa thôi ý định đó lại.
.........
Buổi tối, Lam Linh ngồi thảnh thơi chơi điện thoại. Mẹ cô bỗng nổi hứng lên phòng của con gái, thấy cô ngồi chơi, mẹ lên tiếng:
"Không học đi con, cuối cấp rồi. Cố mà học vào trượt thì toi."
Lại là cái câu này, Lam Linh chán ngấy với nó rồi.
"Vâng.."
Mở miệng vâng vâng dạ dạ nhưng cô lại chẳng muốn động tí nào cả. Mẹ thấy thế cũng chỉ thở dài với đứa con gái này. Bà biết con bé rất cứng đầu, muốn nó làm cái gì trừ khi nó thích làm thì làm, không thích thì bắt ép nó. Ép quá thì nổi khùng lên ngay cả bà cũng bó tay chịu trói.
"Mẹ chỉ nhắc vậy thôi. Con không học, không đỗ cấp ba thì đừng hối hận."
"Con biết rồi ạ."
"Thi xong đội tuyển chưa?"
"Xong lâu rồi gì mẹ."
"Ừ, nếu mà vào vòng trong thì bảo cô là em không học nữa nhớ chưa?"
"Không!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-yeu-cau-lau-nhu-vay/3314931/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.