Tiết Hâm đau đớn xoa bả vai, ngẩng đầu lên thấy người mình yêu đang bị một người con trai xa lạ ôm vào trong ngực, tức khắc máu nóng chảy ngược lên trên đỉnh đầu, hùng hổ lao đến muốn tách hai người ra.
Diệp Khinh Quân nâng mí mắt, lạnh băng nhìn Tiết Hâm bộ dáng hung hăng lao đến, nhấc chân đạp thẳng vào ngực cậu ta.
Hàn Nhược Linh sững sờ, hoảng hốt vội vàng cầm lấy tay Diệp Khinh Quân níu lại, "Đừng đánh nhau!"
Diệp Khinh Quân nhướng mày nhìn cô, ánh mắt thể hiện rõ anh cực kỳ không vui, "Lo cho hắn?"
"Cũng không phải," Hàn Nhược Linh thức thời lắc đầu, "Đang ở trước cổng trường mà, đừng để bị thầy cô bắt gặp."
Ánh mắt Diệp Khinh Quân nhìn cô liền có chút biến hóa, đôi mắt phượng khẽ nhếch lên, mang theo ý cười, "Lo cho tớ?"
"Ừ!" Hàn Nhược Linh gật mạnh.
Diệp Khinh Quân nhẹ cười, cánh môi mỏng khẽ nhếch lên, trong khoảnh khắc cả khuôn mặt lãnh đạm sắc bén bỗng nhu hòa như muôn hoa nở rộ, xinh đẹp mê hoặc người, khiến mọi cảnh vật xung quanh đều bị lu mờ.
Phát hiện Hàn Nhược Linh ngây người nhìn mình không chớp mắt, ý cười trong mắt Diệp Khinh Quân càng đậm, anh đưa tay xoa đầu cô.
Nghe thấy Hàn Nhược Linh thẳng thắn như vậy nói không lo cho mình mà lo cho hắn, lại còn ngoan ngoãn để mặc hắn xoa đầu, Tiết Hâm ghen tị khổ sở không thôi.
Anh ôm ngực đứng dậy, tiến đến trước mặt cô chỉ tay về phía Diệp Khinh Quân, "Nhược Linh, loại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-van-luon-la-anh/2840054/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.