Hàn Nhược Linh nói chuyện vui vẻ với Diệp Khinh Quân, mặc dù phần lớn đều là cô nói, nhưng thấy anh không có vẻ gì là phiền chán, vẫn đáp lại lời mình, Hàn Nhược Linh đủ cảm thấy vui vẻ.
Lý Nghiên Tuyết ngồi phía trên dãy bên trái quay đầu xuống thấy một màn như vậy, con sâu ghen tị không ngừng bò lên gặm nhấm trái tim cô, khiến cô vừa đau vừa khó chịu.
Mấy ngày trôi qua, Diệp Khinh Quân không những không bảo giáo viên chủ nhiệm đổi chỗ ngồi, thậm chí còn nói chuyện với Hàn Nhược Linh, hiện tại còn tặng kẹo chocolate!
Mắt liếc đến bịch kẹo kia, Lý Nghiên Tuyết siết chặt tay lại, hai mắt trừng đến mức khiến người khác cho rằng cô muốn dùng ánh mắt của mình để thiêu đốt bịch kẹo kia thành tro.
Hai cô bạn vẫn luôn theo sau đuôi Lý Nghiên Tuyết nhìn đến biểu hiện của cô, lập tức quay đầu vờ như không thấy.
Lý Nghiên Tuyết luôn thích giả bộ thành người ôn hòa dịu dàng như nước, nếu như bọn họ còn muốn tiếp tục làm bạn với cô, bọn họ chỉ có thể vờ như không biết gì cả.
Nhưng cũng nhờ hành động lảng tránh của hai người mà Lý Nghiên Tuyết nhận ra sắc mặt của mình không đúng, vội thu liễm lại, mỉm cười đoan trang nói nói cười cười với hai người.
Đến giờ ăn trưa, ba người Diệp Khinh Quân như cũ chờ Hàn Nhược Linh.
Vì không muốn bọn họ chờ lâu, cô nhanh chóng bỏ tạm sách vở vào trong hộc bàn, lúc tay chạm đến bịch kẹo cô để trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-van-luon-la-anh/2840052/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.