Nghe Ellie giới thiệu xong, Âu Dương Nhã Linh không thể không cảm thán, cái cửa hàng này thật sự quá mức nghịch thiên rồi.
"Tiếp theo, ký chủ có muốn biết nửa tháng qua ở xung quanh chị đã xảy ra chuyện gì không?"
"Muốn."
"Bởi vì chị hôn mê nên sẽ không có hình ảnh, chỉ có âm thanh. Chị muốn nghe toàn bộ hay là nghe có chọn lọc?"
"Nghe có chọn lọc là thế nào?" Âu Dương Nhã Linh nghi hoặc.
"Em sẽ chỉ chọn ra những đoạn đối thoại mang tính quan trọng, có ảnh hưởng đến chị để chị nghe," Ellie giải thích.
"Vậy nghe có chọn lọc đi, chị không muốn ngồi đây hai tuần chỉ để nghe lại đâu."
"Được, xin ký chủ chú ý, chuẩn bị phát lại."
Một giây sau, một âm thanh trầm ấm của nam nhân trẻ tuổi vang lên.
"Linh Nhi... anh thật hối hận... Đáng lẽ tối hôm qua anh nên đưa em về mới đúng, như vậy hiện tại em sẽ không phải nằm ở đây rồi..."
"Linh Nhi, em tỉnh dậy nhìn anh đi có được không? Anh thật sự rất hối hận..."
"Linh Nhi, có phải em đang giận anh hôm qua không chịu đưa em về nên mới không chịu tỉnh dậy không? Anh biết sai rồi, em muốn mắng anh đánh anh đều được, anh chỉ cần em tỉnh dậy thôi..."
"Linh Nhi... anh trở về đây, ngày mai anh lại đến thăm em."
Lúc này, nghe âm thanh của Trịnh Thiếu Hàn, trong tâm Âu Dương Nhã Linh đã bằng phẳng đến không thể nào bằng phẳng hơn được nữa, một chút cảm động ấm áp anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-van-luon-la-anh/2839999/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.