Bạch Tố Linh hốt hoảng nhìn qua Mộ Tử Quân, thấy anh nhướng mày nhìn mình, trong mắt lóe lên ý cười không rõ, cô liền biết câu vừa rồi anh đã nghe được.
Tức khắc, khuôn mặt diễm lệ đỏ bừng lên như muốn nhỏ máu, bất chấp eo đau, Bạch Tố Linh chạy thẳng vào nhà vệ sinh, chỉ bỏ lại một câu, "Mộ tổng tôi xin phép đi nghe điện thoại!"
Rầm!
Bạch Tố Linh dựa lưng vào cánh cửa phòng vệ sinh, trái tim đập như trống trận không có cách nào kiềm hãm.
"Tố Linh?! Chuyện gì vậy? Mộ tổng đang ở cạnh em à?"
Nghe Tề Hinh dò hỏi, Bạch Tố Linh gần như nghiến răng nói, "Chị nói xem?!"
Tề Hinh chột dạ, nhưng giây sau đã nhớ ra điều mình cần quan tâm hiện tại, sốt sắng hỏi cô, "Em mau giải thích cho chị đi! Rốt cuộc là thế nào? Anh ta đã làm gì em chưa?"
"Không phải như chị nghĩ đâu! Em chỉ qua nhà anh ấy ăn cơm mà thôi!" Bạch Tố Linh vội vàng giải thích.
"Đang yên đang lành qua nhà anh ta ăn cơm làm gì?" Tề Hinh không tin hỏi.
Bạch Tố Linh thở dài một hơi, giải thích rõ ràng, "Mấy ngày qua em luôn đến nhà anh ấy giúp anh ấy chuẩn bị bữa tối. Hôm nay quay xong trễ em không kịp qua, anh ấy biết em chưa ăn tối nên gọi em qua ăn. Thật sự là không có chuyện gì cả."
"Mấy ngày qua?!" Tề Hinh ôm ngực nói, "Tại sao em lại phải nấu cơm cho anh ta? Không phải là bắt đầu từ ba tuần trước đấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-van-luon-la-anh/2839772/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.