Thấy Bạch Tố Linh không còn sức sống héo rũ, Tề Hinh thở dài, nhẹ giọng an ủi, "Đừng suy nghĩ nhiều nữa, em cố gắng nấu cơm cho anh ta nốt một tuần nữa rồi hạn chế tiếp xúc với anh ta đi. Mộ tổng không phải là người mà chúng ta có thể với tới. Cho dù anh ta là nghiêm túc, vậy sự nghiêm túc này có thể kéo dài bao lâu? Cả đời là quãng thời gian quá dài, chị không muốn em mạo hiểm. Còn nếu như anh ta cứng rắn ép buộc, vậy em cũng không cần lo lắng, chị nhất định sẽ dùng hết sức để bảo vệ em. Cùng lắm thì... rút khỏi giới giải trí thôi! Chúng ta kiếm việc khác, không thì ra nước ngoài, chẳng lẽ anh ta còn có thể thần thông quảng đại đến mức thống trị cả thế giới sao!"
Nói đến câu cuối, Tề Hinh cơ hồ cắn răng như muốn liều mạng.
Rõ ràng lúc trước Tề Hinh luôn miệng bảo nếu cô còn không chịu cố gắng, bị công ty ép buộc đi bồi ngủ thì sẽ không thể giúp cô được gì nữa, nhưng hiện tại khi thực sự gặp phải vấn đề rồi, đối phương còn là thế lực không ai đả động nổi, Tề Hinh lại có thể nói ra lời này khiến Bạch Tố Linh không khỏi cảm động.
Bạch Tố Linh hơi cười nói, "Còn không nghiêm trọng đến vậy đâu. Mấy ngày nay tiếp xúc với Mộ Tử Quân em cũng hiểu anh ấy được một chút, anh ấy không đáng sợ đến vậy đâu."
Nhìn Bạch Tố Linh đến giờ phút này vẫn còn nói đỡ cho Mộ Tử Quân, trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-van-luon-la-anh/2839770/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.