"Tố Linh, tiệc kết thúc rồi sao?" Tề Hinh hỏi.
"Tôi là Mộ Tử Quân."
"..." Tề Hinh đứng hình ba giây, còn cho rằng tai mình có vấn đề.
"Tiểu Linh say rượu, đã ngủ rồi. Ngày mai không cần đón cô ấy đến phim trường."
"T--tại sao?" Tề Hinh hoảng sợ hỏi.
Say rượu, ngủ rồi, không phải anh ta đã giở trò gì rồi đấy chứ?!
Tại sao mai lại không đến phim trường? Chẳng lẽ làm quá độ, không dậy nổi?!!!
"Nhà đầu tư không còn, phim còn có thể quay?"
Vừa nghe Mộ Tử Quân nói, Tề Hinh bỗng cảm thấy đầu óc mình thật đen tối.
"Nhà đầu tư xảy ra chuyện gì sao?" Tề Hinh vờ bình tĩnh hỏi.
"Cô nghĩ sao?" Mộ Tử Quân hỏi lại.
Tề Hinh suy nghĩ một lát, lập tức hiểu, không đắn đo vấn đề này nữa mà nói, "Mộ tổng, hiện cô ấy đang ở đâu? Để tôi đến đón cô ấy về đi, không dám làm phiền ngài chăm sóc."
"Không cần, không phiền," Mộ Tử Quân thẳng thừng bác bỏ.
Tề Hinh nghẹn một ngụm.
Anh không nghe ra cô chỉ nói lời khách sáo thôi sao?!
"Tôi gọi điện là để báo cho cô biết không cần lo lắng cho Tiểu Linh, không phải để hỏi ý kiến của cô," Mộ Tử Quân lạnh nhạt nói.
Tề Hinh trầm mặc hai giây, rốt cuộc vẫn cắn răng nói ra, "Mộ tổng, Tố Linh không phải loại người như vậy, nếu ngài chỉ là đùa giỡn, còn xin ngài rộng lượng buông tha."
Câu này khiến Mộ Tử Quân nhớ đến hình ảnh tối hôm đó Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-van-luon-la-anh/2839764/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.