Thẩm Yên Nhiên cùng Hồ Chỉ Cầm nháy mắt sắc mặt trắng bệch, hốt hoảng quỳ bịch bịch xuống đất hô lên, "Không có! Chúng ta nào dám chứ! Kính mong Vương gia xem xét rõ."
"Các ngươi là đang nói bổn vương lãng tai nên nghe lầm?" Hiên Viên Hạo Quân nhướng mày nhạo báng.
Hai người lại run lên, trên vầng trán trắng nõn no đủ ướt đẫm mồ hôi, trông chật vật vô cùng.
Từ bao giờ Thụy Vương gia lại trở nên khó đoán như thế vậy?
Hồ Chỉ Cầm đáng thương ngước mắt nhìn hắn, hai mắt to tròn đen láy óng ánh nước như mặt hồ mùa thu, trong suốt đến mức có thể khiến đối phương nhìn thấy rõ hình ảnh phản ngược của mình từ trong mắt nàng.
Hồ Chỉ Cầm cắn môi, ra vẻ ủy khuất nhu nhược, kích thích tâm bảo hộ của nam nhân, triều Hiên Viên Hạo Quân ủy khuất gọi, "Biểu ca... chúng ta thực sự không có ý gì cả. Biểu ca tài hoa như vậy, chính là nhân trung long phượng, hẳn nên được đến càng tốt. Yên Nhiên muội muội chỉ là nhất thời bị người mê hoặc, nghe được các tin đồn không tốt về Tô tiểu thư mới cảm thấy nàng không đủ khả năng trở thành chính thê của biểu ca."
Tô Nhu Linh nghe được lời này, nhìn thoáng qua Thẩm Yên Nhiên, thấy nàng hướng Hiên Viên Hạo Quân gật đầu liên tục thì thầm cười nhạo. Bị người bán còn không biết!
Hồ Chỉ Cầm nói một lượt những lời như vậy, ý tứ rõ ràng không quá sâu xa, một là khen Hiên Viên Hạo Quân để lấy lòng hắn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-van-luon-la-anh/2839717/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.