Nháy mắt, chỉ với hai chiêu, mấy chục tang thi đã bị Trần Khả Linh hạ gục, không chết thì cũng trọng thương, không thể hành động nữa.
Những người khác hướng ánh mắt hâm mộ về phía cô, lại cũng có người ghen tị không thôi, oán hận tại sao bản thân không có bản lĩnh như vậy. Nhưng dù là loại tâm tình nào, bọn họ đều không tự chủ được mà lui ra xa cô một chút, nếu không sợ Trần Khả Linh trong lúc phóng kỹ năng không khống chế tốt, lại vạ lây đến bọn họ.
Chỉ cần tưởng tượng đến bị mảnh cánh hoa băng kia xẹt qua người, cả đám liền không nhịn được rùng mình.
Chín người Hoàng Trung thì lại cảm thấy bản thân đã làm ra một hành động cực kỳ đúng đắn khi quyết định đi theo nhóm Trần Khả Linh. Trong mắt hai cha con Hoàng Trung và Lê Hồng Anh còn cháy lên một ngọn lửa, động tác trên tay bỗng dứt khoát thêm vài phần, tựa như đã làm ra một quyết định nào đó.
Lúc này, trong không trung bỗng vang lên một tiếng hét chói tai, không giống như do con người phát ra. Âm thanh cao độ đâm thẳng vào trong đại não của mỗi người, khiến ai nấy đều có chút choáng váng.
Trần Khả Linh còn đang khó chịu che tai, nơi khóe mắt chợt thấy một nhóm nhỏ tang thi đột nhiên tách ra, đi về hướng ngược lại.
Lửa giận trong người tức khắc bùng lên, cô nghiến răng, xông thẳng vào biển tang thi, đuổi theo nhóm tang thi kia. Ly Băng kiếm trong tay liên tục bay múa, chém giết toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-van-luon-la-anh/2838093/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.