Tuy rằng bọn họ đã nghiên cứu ra máy móc đo lường dị năng, nhưng máy móc này lại tạm thời chưa phân biệt được một người có mấy loại dị năng, Vũ Minh Quân vừa rồi nháy mắt là muốn ra hiệu cho cô không cần để lộ dị năng hệ quang của mình.
Sau khi đi qua cổng soi, Trần Khả Linh tiến đến quả cầu, đặt tay lên rồi phóng thích dị năng hệ băng của mình.
Nhân viên nhìn màn hình máy tính, hai mắt lần nữa mở to, có chút kinh ngạc nhìn nhân viên nữ nói, “Hệ băng, cấp hai trung giai.”
Biểu cảm của nhân viên nữ cũng không khác mấy, ngạc nhiên nhìn qua Trần Khả Linh, sau đó vội vàng ghi xuống kết quả rồi đưa lại phiếu giấy cho Trần Khả Linh.
Hiện tại dị năng của các dị năng giả chủ yếu ở cấp một đỉnh, hoặc là cấp hai sơ giai. Bọn họ làm công tác này mấy ngày qua, tuy rằng có gặp qua dị năng giả ở cấp hai trung giai, nhưng lại chưa từng gặp qua một đoàn đội nào có những hai người ở cấp hai trung giai!
Chỉ mới có hai người mà bọn họ đều đã giật mình ngạc nhiên, vậy đợi đến khi bọn họ kiểm tra cho toàn bộ mười ba người, không cần nói cũng đủ hiểu tâm tình của bọn họ sẽ như thế nào.
Sau khi đưa phiếu giấy của mình cho nhân viên ngồi ở cuối căn phòng, nhận lại một huy hiệu ghi rõ cấp bậc dị năng của bản thân, mười ba người lần lượt ra ngoài, bỏ lại sau lưng mấy đạo ánh mắt kinh ngạc đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-van-luon-la-anh/2838089/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.