“Khụ khụ, Chung thái y, ngài đã suy nghĩ xong phương thuốc chưa?”
Chung thái y sực tỉnh, định thần lại liền phát hiện Gia Luật Quân đang u ám sắc mặt lạnh lẽo nhìn mình, mà lần u ám này hoàn toàn khác so với vừa rồi, lần này là hắn đang thực sự tức giận! Chung thái y nháy mắt đổ mồ hôi lạnh, bất giác nuốt một ngụm nước bọt, lén lút đánh một ánh mắt cảm kích cho Dương Vinh An rồi cung kính chắp tay nói với Gia Luật Quân, “Bẩm bệ hạ, thần đã nghĩ xong. Hiện tại thần lập tức viết xuống ngay!”
Thấy Gia Luật Quân phất tay, hắn vội vàng lấy ra bút viết nhanh chóng viết xuống hai phương thuốc, một là tan máu bầm, một là dưỡng thân kiện thể, sau đó đưa đến trước mặt Gia Luật Quân, “Bẩm bệ hạ, đây là phương thuốc. Dược tan máu bầm, mèo con chỉ cần uống mười ngày, mỗi ngày một lần vào lúc sáng sớm trước khi dùng bữa là được. Dưỡng thân kiện thể cũng vậy, trước mắt thần sẽ kê đơn cho nàng nửa tháng, đợi nửa tháng sau thần lại đến kiểm tra tình trạng thân thể của mèo con.”
Dương Vinh An cầm lấy phương thuốc từ trên tay hắn rồi mang đến Gia Luật Quân. Hắn liếc mắt nhìn qua, giây sau tầm mắt đã rời khỏi đơn thuốc. Dương Vinh An hiểu ý, thu tay lại đưa phương thuốc cho Tiểu Phúc Tử.
“Ngươi có thể lui rồi.”
Chung thái y vội vàng thi lễ, cung kính đáp, “Vâng, thần xin phép được cáo lui.” Sau đó, hắn từ từ đi lùi về phía cửa điện, chỉ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-van-luon-la-anh/2837942/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.