Dương Vinh An nghe ra được, tuy là cùng một đáp án, so với lần trước, lần này thái độ của Gia Luật Quân rõ ràng dứt khoát lại khó chịu hơn hẳn.
Dương Vinh An phúc thân, đang tính đi ra ngoài nói lại cho Phong Nhã Uyên thì lại nghe Gia Luật Quân gọi lại, “Mang xuống đi.”
Hắn vội vàng quay lại, cung kính cầm lấy hộp đựng thức ăn kia rồi hành lễ, xoay người đi ra ngoài. Sau khi đưa hộp đựng thức ăn cho một tiểu thái giám mang đi xử lý, hắn mới đi gặp Phong Nhã Uyên. Nàng ta mang theo hy vọng mà nhìn hắn, chỉ tiếc, đáp án mà nàng ta mong đợi, đã không đến lần đầu thì cũng sẽ không đến lần hai.
“Mong nương nương thứ lỗi. Tiểu Linh nghịch ngợm, sáng sớm đã chạy đi không thấy bóng dáng đâu, Hoàng thượng cũng không biết hiện tại nàng đang ở nơi nào. Nhưng xin nương nương cứ yên tâm, Tiểu Linh được Hoàng thượng nuôi dưỡng rất tốt, chấn thương tối hôm đó cũng đang hồi phục rất nhanh, không bao lâu sau sẽ khỏi, nương nương không cần phải nhọc lòng lo lắng.”
Nụ cười của Phong Nhã Uyên nháy mắt trở nên cứng ngắc.
Hắn ta là có ý gì? Đang muốn mỉa mai nàng hôm trước còn đòi giết A Tuyết, hôm nay lại mặt dày đến bảo nhớ nhung muốn gặp sao?!
Chỉ là một tên cẩu nô tài, sao hắn dám!
Dương Vinh An nhìn ra được cảm xúc dao động ở trong mắt Phong Nhã Uyên, xem thường cười khẩy trong lòng.
“Đã vậy, bổn cung không làm phiền nữa, khi nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-van-luon-la-anh/2837930/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.