Ba con mèo cực kỳ thông minh lại có tính tình, bình thường không thích bị người ôm trong tay, cũng không thích có người thời thời khắc khắc theo sau mình. Tiểu Phúc Tử ban đầu còn cảm thấy hụt hẫng bởi vì trước kia Tiểu Linh vẫn khá thân cận hắn, không ngờ một chuyến đi một chuyến về có thêm hai con mèo khác làm bạn liền không cần hắn nữa, nhưng cảm xúc này cũng không duy trì được lâu, dù sao cũng chỉ là một con mèo mà thôi, lại còn là mèo của vua nữa.
Bởi vậy nên chuyện ba con mèo mỗi ngày đều sáng sáng chạy vào Dưỡng Tâm điện chiều chiều chạy về Nguyệt Viên cung mọi người đều đã quen, lại thêm Gia Luật Quân cho phép, cung nữ thái giám cũng không cần mỗi lần đều bẩm báo trước nữa, mặc kệ cho bọn chúng thích vào thì vào.
Lần này cũng vậy, không có lấy một tiếng thông báo một nhà ba người Ngân Nguyệt miêu yêu đã vọt vào trong tẩm điện. Nguyệt Linh tự biết thính giác của tộc mình nhạy đến mức nào, nhìn thời gian mà bọn họ vào đây, nàng liền đoán được hẳn cuộc nói chuyện giữa nàng và Gia Luật Quân ít nhiều đã bị bọn họ nghe được. Nhớ đến lúc trước Ngân Tuyết ngăn cản nàng gả cho Gia Luật Quân, lúc này nàng không khỏi có chút lo lắng bọn họ lại ngăn cản nàng theo hắn ra tiền tuyến, vội vàng nói trước.
“Ba người đừng ngăn cản con, lòng con đã quyết!”
Ngân Tuyết tính tình nóng nảy nhất trong ba người, nghe nàng nói vậy, vừa mới hành lễ xong còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-van-luon-la-anh/2836695/chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.