“Lan Linh,” thấy cô quay đầu nhìn qua, anh lạnh nhạt bảo, “Lại đây.”
Thẩm Lan Linh tức khắc chạy qua. Hoắc Đình Quân để cô đứng trước mặt quản gia AI, sau khi người máy quét một lượt toàn thân cô, cô liền nghe thấy nó nói, “Chào mừng Thẩm tiểu thư trở về.”
Thẩm Lan Linh ngạc nhiên, nhìn anh hỏi, “Trở về?”
Hoắc Đình Quân không trả lời cô, nhưng Hoắc phu nhân lúc này đã tiến lại gần, một bên nắm tay cô dắt vào trong nhà, một bên nói, “Đương nhiên là trở về rồi! Bốn năm sắp tới con sẽ ở lại đây, chính là cô chủ nhỏ của Hoắc gia chúng ta, còn không phải là trở về sao?”
Kéo cô đến bên ghế sô pha, hai người cùng ngồi xuống, Hoắc phu nhân hòa ái vỗ mu bàn tay cô, “Con đã gọi Đình Quân là ca ca rồi thì cứ coi chú dì như cha mẹ con, coi đây như nhà của con vậy, cứ thoải mái đi, không cần phải câu nệ gì cả.”
Cả đời bà chỉ có một thằng con trai, còn bởi vì thiên phú bẩm sinh của nó mà từ nhỏ đã không thể thân mật chơi đùa gì với con. Bây giờ bỗng có thêm một cô con gái ngoan ngoãn đáng yêu như vậy, Hoắc phu nhân mấy ngày nay đều hưng phấn không thôi, nằm mơ cũng muốn cười đến tỉnh.
Quản gia AI là hệ thống AI chủ trong nhà nên chỉ cần cập nhật hệ thống của nó, toàn bộ các AI khác trong nhà ngay lập tức đều sẽ nhiều ra thêm một phần thông tin về Thẩm Lan Linh. Sau khi hoàn tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-van-luon-la-anh/2835994/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.