Thẩm Lan Linh vẫn cứ duy trì tình trạng thần long thấy đầu không thấy đuôi ấy của mình cho đến ngày hai mươi tám, sau đó liền ngoan ngoãn ở nhà cùng đón giao thừa với Hoắc gia.
Ban đầu Thẩm Lan Linh vốn định về thành phố B để đón năm mới cùng gia đình, nhưng sau lại bởi vì bận công chuyện nên đành phải thôi. Tuy vậy, hôm giao thừa bên Thẩm gia vẫn có gọi video sang trò chuyện cùng cô và ba người Hoắc gia, cho nên cũng không có quá nhiều buồn bã.
Sau giao thừa ba ngày là ngày khai giảng học kỳ mới. Sinh viên lục đục quay lại trường, trở về với cuộc sống học hành bận rộn quen thuộc.
Nhưng khác với học kỳ trước, học kỳ này của bọn họ sẽ không nhàm chán như vậy, bởi vì cuộc thi Cơ giáp chiến đấu dành cho sinh viên toàn quốc diễn ra hai năm một lần đúng hạn lại tới.
Từ khi cơ giáp chiến đấu được thành lập thì cuộc thi này cũng ra đời, là cuộc thi lớn nhất dành cho sinh viên của nước A. Mỗi hai năm, cuộc thi này lại được tổ chức, địa điểm vẫn luôn xoay vòng ở ba tỉnh thành khác nhau, năm nay đến lượt tỉnh D làm nơi tổ chức. Nước A có tổng cộng bốn mươi sáu tỉnh thành, nhưng bởi vì chi phí tốn kém của cơ giáp chiến đấu, không phải tỉnh thành nào cũng có trường dạy cơ giáp chiến đấu. Vì vậy, tuy nói là toàn quốc, mỗi năm cũng chỉ có hai mươi bốn nhóm thí sinh đại diện cho hai mươi bốn tỉnh thành khác nhau đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-van-luon-la-anh/2835946/chuong-283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.